CHƯƠNG IV
Phải mất ba ngày thì mới tìm ra địa chỉ nơi Gia Uy sống hiện tại. Hắn không nghĩ là cậu sẽ đi xa đến vậy. Càng không nghĩ đến cậu lại có thể chịu khó đi làm kiếm tiền duy trì sự sống cho anh trai trong bệnh viện. Không nghĩ tới đây lại chính là Gia Uy hắn từng biết, một cậu công tử con nhà giàu kiêu ngạo, hóng hách, tàn nhẫn kia.
Khi nhận được tài liệu về cậu, suy nghĩ đầu tiên chính là có vẻ cậu sống rất tốt nhỉ. Cầm tài liệu và địa chỉ phòng trọ trong tay hắn không biết bản thân có phải đang xúc động quá rồi không?
Hắn hận cậu thấu xương tủy. Hận đến nổi chỉ thiếu điều muốn rút gân uống máu cậu nữa thôi. Vậy giờ đây hắn đang làm gì thế này? Tự dưng lại nhớ đến cậu, tự dưng lại muốn biết tình hình của cậu, tự dưng lại muốn nhìn thấy cậu
Phải chăng không chính mắt thấy được cậu đau khổ nên mới không cam lòng. Hẳn là thế đi! Nghĩ đến đây Trọng Huy bỗng cười khẩy rồi tự nhủ với lòng rằng hắn chỉ đến xem cậu đang thảm hại đến nhường nào mà thôi
Vậy nên hắn không màng đến đêm khuya mười hai giờ liền gọi cho vị trợ lý tâm phúc của mình đang say giấc nồng cùng chiếc gối ôm ở nhà. Một cuộc điện thoại dựng anh dậy làm trợ lý kiêm tài xế ngoài giờ. Trợ lý rất muốn đập chết ông chủ rồi tiếp tục về nhà ngủ. Nhưng anh lại sợ bị tiền của ông chủ đập chết trước tiên nên đành ngoan ngoãn làm tài xế giữa đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tha-thu/252173/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.