CHƯƠNG II
Tại căn biệt thự quen thuộc nào đó.
Trong căn phòng âm u, lạnh lẽo có một người đàn ông đang đứng trên ban công hút thuốc. Khói thuốc lượng lờ quanh hắn càng làm cho khung cảnh thêm thê lương và cô quạnh.
Dù giờ đây hắn đã có được mọi thứ trong tay, thù cũng đã trả xong. Nhưng trong hắn lại không thấy vui vẻ chút nào, vẫn mãi cảm thấy trống rỗng không có thứ gì có thể lấp đầy được.
Những lúc cô quạnh như thế này hắn thường vô thức nhớ đến Gia Uy. Nhớ lại những ngày đã kết hôn cùng cậu, chỉ để lấy lòng hắn cậu lại không tiếc bỏ xuống sự kiêu ngạo của một thiếu gia mà chạy đi học nấu ăn. Thời điểm đó trên tay cậu thường xuất hiện những vết thương lớn nhỏ vì bị bỏng hay bị dao cắt. Nhưng dù cậu có cố gắng đến mấy hắn cũng dửng dưng mặc kệ. Hắn không hề đụng đến một giọt canh cậu nấu, lạnh nhạt bỏ qua tất cả những món ăn cậu làm. Chưa một lần công nhận sự cố gắng của Gia Uy.
Thật lạ là khi nhớ đến Gia Uy hắn lại không phản cảm như đã tưởng. Giờ nghĩ lại, cảm giác có người cố hết sức lấy lòng mình cũng không tệ chút nào. Nghĩ thế hắn bất giác mỉm cười, trong lòng cũng nhộn nhạo vui vẻ hẳn. Nhưng rồi hắn nhận ra giờ đây sẽ không ai đi theo sau hắn mà lấy lòng như vậy nữa rồi. Không còn người nào giả vờ cười gượng gạo trước mặt hắn nữa. Không còn người chân tâm thật lòng vì hắn nấu một tô canh nóng chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tha-thu/252171/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.