Sau khi hồi cung, Nhiếp Huyễn liền sai người đi hỏi thăm vị Chu thị Lục lang kia đến cùng là thần thánh phương nào.
Thủ hạ thăm hỏi vài ngày, cuối cùng hồi báo với y, đó chính là Lan Lăng Chu thị đích hệ Lục lang Chu Sưởng, là đệ đệ ruột thịt của thừa tướng đương triều Chu Hi, huynh trưởng của Hàn Lâm Chu Dục.
Nhiếp Huyễn ngẩn người.
Lúc đó y chợt nhớ tới ánh mắt Chu Hi, nhìn kỹ lại vị Lục lang quân kia ngũ quan đều có chút giống với thừa tướng nhà mình, mới hỏi một câu như vậy.
Nghe đối phương đáp lời, trái lại cũng cảm thấy, với tính tình của Chu Hi, ấu đệ mười bảy mười tám thì đã xuất sĩ, nếu trong tộc có đệ tử xuất chúng như vậy, cũng sẽ không cất giữ đến tận hôm nay.
Hiện giờ biết được thân phận Chu Sưởng, lại nghĩ tới câu nói kia của Chu Sưởng, liền cảm thấy vô cùng thú vị.
Mấy ngày sau, lúc Nhiếp Huyễn cùng đánh cờ với Nhiếp Kỳ, liền gọi Chu Dục đến bồi giá.
Nhiếp Kỳ cười không dứt được: "Sao lại nghi đến chuyện đùa giỡn tiểu Chu hàn lâm?"
Nhiếp Huyễn kêu oan: "Trẫm đối với Dư Dương vẫn luôn quy củ, sao có thể nói là đùa giỡn được chứ."
Nhiếp Kỳ tà tà liếc nhìn y, nói: "Nếu vậy, ngắm lão hồ ly Chu Hi kia thất thố vui đến như vậy sao?"
Dừng một chút, lại cười, lẩm bẩm: "Được rồi, quả thật là rất có ý tứ."
Nhiếp Huyễn cười mà không nói, đánh giá thế cục trên bàn cờ, một lát sau, bỗng nhiên nói: "Trẫm tính lập thái tử."
Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1355049/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.