Trong khúc dạo đầu thì còn có chút tâm tình thảnh thơi, đợi khi vào vấn đề chính, lúc làm đến nhiệt tình, liền không còn tinh lực để ý đến chuyện của người khác nữa.
Trong mấy nam nhân mà Nhiếp Huyễn từng ngủ qua trong đời này, Ôn Tử Nhiên còn chưa lên giường đã khóc, lên tới trên giường càng khóc lợi hại hơn, lúc chịu không nổi liền che mặt khóc tới mức muốn tắt thở, đến cuối cùng bao giờ cũng là khóc cũng khóc bất động; Nhiếp Kỳ lại luôn bị y dùng dược, khi còn vài phần tỉnh táo thì rầm rì không thành điệu, đến khi mất hết thần trí thì khóc một tiếng rên một tiếng; Chu Hi lại là người ẩn nhẫn nhất, cũng không chịu lên tiếng, miệng lưỡi bén nhọn thường ngày biến mất hoàn toàn không còn bóng dáng, trừ khi đau cực hoặc thật sự khoái cảm khó nhịn, mới thoát ra được một tiếng rên rỉ đè nén ra khỏi khớp hàm cắn chặt.
Dung Hàm Chi sẽ rên lên, thanh âm không lớn, nhưng âm cuối ngọt nị, ghé sát vào bên tai y rên lên từng tiếng từng tiếng, hơi thở nóng ướt cháy bỏng cũng phả vào trong tai, khiến cho y càng thêm động tình, khố hạ đỉnh vào lần sau càng sâu càng sâu hơn.
Thân thể mới thừa hoan lần đầu bị y mở rộng, nhưng cũng không có cảm giác chặt cứng khó vào, Dung Hàm Chi hôn lên hầu kết của y, hai tay ôm lấy thắt lưng y, dần dần bắt đầu sờ ra sau lưng, xoa bóp lên cặp mông nóng bỏng của hoàng đế.
Thân mình Nhiếp Huyễn bị kiềm hãm – y hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1354979/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.