Cuối cùng đến giải vây vẫn là thái giám bên cạnh hoàng đế.
Thái giám kia tuyệt đối hệt như được hoàng đế phái tới cứu hỏa, từ xa xa đã kêu vang một tiếng bệ hạ tuyên Dung tướng đến Thùy Củng điện yết kiến, khiến cho chúng quan đang lôi kéo Dung Hàm Chi rốt cuộc cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi, Dung Hàm Chi sửa sang y bào, bỏ kiếm, hung tợn liếc nhìn Chu Hi một cái, lúc này mới bước theo thái giám kia rời đi.
Nghe thấy Chu Hi còn ở sau lưng nhàn nhã nói mát: "Thứ tướng đi chậm, không tiễn."
Suýt chút nữa lại muốn lộn trở về đánh hắn.
Lúc đến Thùy Củng điện, thấy hoàng đế đang đọc tấu chương, khi hắn hành lễ cũng không ngẩng đầu lên, một lát sau mới đặt biểu chương trên tay xuống, cười đến thập phần nghiền ngẫm: "Dung khanh mới vừa hồi kinh hôm qua, sao hôm nay đã vội cùng thừa tướng đánh lên rồi?"
Những thần tử bình thưởng khác nghe thấy một câu này lập tức sẽ tạ lỗi, Dung Hàm Chi lại là cười nói: "Bệ hạ thánh minh. Thần và Chu Hi đã như vậy mười mấy năm qua, nói là đánh nhau, thực ra không lần nào có thể đánh thật, khuyên can ngăn trở thật sự là quá nhiều."
nói xong còn thở dài: "Xét đến cùng, thần là xuất thân từ môn hộ nhỏ, không so được với sĩ tộc của Chu đại thừa tướng hắn, gốc rễ thâm sâu a."
Nhiếp Huyễn kinh ngạc nhìn hắn.
Tiệc rượu đón gió sau lần đón tiếp hôm qua, y thấy Dung hàm Chi uống rất nhiều, cho nên cũng không vội vã triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1354960/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.