Bên ngoài mưa vô cùng lớn, mây đen giăng kín bầu trời, có lẽ đây là trận mưa lớn nhất năm nay rồi, Thích Tích trông ngoài cửa sổ như ngân hà khuynh đảo, dòng xe tắc nghẹt, biển người chạy trong hỗn loạn, nửa tiếng sau trời mới trong xanh một chút.
Thời tiết thay đổi trong nháy mắt, lòng người cũng thế.
“Tích Tích về thế nào?” Mẫn Dao tắt máy tính rồi thu dọn túi xách, mặt mày ủ rũ nhìn ngoài cửa sổ.
Thích Tích tựa lưng vào ghế, vô vị nói: “Lục Bắc Nghiêu tới đón tôi.”
Mẫn Dao bĩu môi phàn nàn: “Hâm mộ cậu thật đấy, tìm được một người bạn trai nhị thập tứ hiếu*, nếu tôi cũng tìm được một người đẹp trai có tiền lại trung khuyển như Lục Bắc Nghiêu thì…”
(*) bạn trai có tấm gương tốt
Thích Tích cắt ngang lời cô: “Cái người đẹp trai có tiền lại trung khuyển ấy chỉ thuộc về tôi, đừng mơ tưởng.”
Mắt trắng của Mẫn Dao trợn ngược lên tận trời rồi, chẳng muốn phản bác nữa mà đạp giày cao gót chạy ra khỏi công ty.
Nửa tiếng sau, xe Lục Bắc Nghiêu cuối cùng cũng chậm rãi dừng ở dưới lầu.
Thích Tích lên xe, cầm giấy xoa xoa nước mưa trên người, Lục Bắc Nghiêu thì hơi đau lòng ghế ngồi trải da thật của mình, giọng điệu không tốt: “Cậu bắt xe về không phải được rồi sao? Tôi không tiện đường, đợi hơn mười cái đèn đỏ mới tới được đây.”
“Đến cũng đến rồi.” Thích Tích không để ý hắn, lau khô tóc xong cầm điện thoại lướt weibo.
Lục Bắc Nghiêu nghẹn lời, sắc mặt tối đen nhấn ga, cứ như chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-nguoi-thu-ba/830792/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.