Bốn mặn một canh lần lượt được dọn ra bàn, Đường Nghiễn Chi lúc này cũng vừa về đến nhà, Tân Nguyện chạy nhào tới ôm chầm ông, Đường Nghiễn Chi chưa thay giày xong cũng ôm lại: "Sao vậy?".
"Nhớ em" - Tân Nguyện làm bộ dáng tội nghiệp nói.
Đường Nghiễn Chi ôn nhu cười cười, nhẹ nhàng hôn lên trán ông: "Em cũng nhớ anh".
"Ba! Ba không nghĩ đến con à? Con cũng muốn ôm ba!" - Đường Trăn ở sau lưng Tân Nguyện làm nũng - "Con cũng muốn ôm một cái".
Đường Nghiễn Chi nhéo khuôn mặt cô đỏ lên như quả táo: "Lớn rồi, làm như vậy còn ra thể thống gì nữa?".
Đường Trăn không phục: "Sao không thể, anh hai lớn rồi mà vẫn muốn ngủ chung với ba kìa".
"Cmn, nằm không cũng trúng đạn?" - Đường Tu lớn tiếng kêu oan - "Chuyện mấy trăm năm trước em lật lại làm gì?".
"Những chuyện anh bị mất mặt em đều nhớ rất rõ ràng!" - Đường Trăn đắc ý nói.
Đường Nghiễn Chi nhận ly nước ấm từ Đường Trăn, nhấp một miếng nhìn Đường Tu cười nói: "A Tu hôm may phụ trách nấu cơm à?".
"Không phải con, là bố, con chỉ giúp một tay" - Đường Tu vừa nói, vừa nhìn sang Tân Nguyện nháy mắt.
Tân Nguyện nhanh chóng ngầm hiểu ra: "Là anh, là anh, Nghiễn Chi, em mau tới xem đây có phải là những món em thích không?".
Đường Nghiễn Chi nhìn Tân Nguyện thở dài: "Không phải anh mới hết cảm mạo sao? Khổ cực vậy làm gì, ra ngoài ăn cũng được mà".
"Ai nha! Cảm mạo hết lâu rồi, đừng nói nữa~~".
Đường Nghiên Chi nhíu nhíu lông mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mua-dong-am-ap/438375/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.