Tiểu Thu lấy tờ giấy chưa thấm nước, cầm bút viết chữ, tay anh bắt đầu xuất hiện những vết bỏng có thể thấy được bằng mắt thường, viết rất chậm, Khương Mặc không nhìn nổi, cất bước trở về phòng, khiến anh sợ tới mức lùi ra sau vài bước.
Khương Mặc nhíu nhíu mày, lấy bình thuỷ với hai túi chườm đá từ trong phòng ra đưa cho anh: "Lấy nước rửa tay đi, còn đá thì để đắp....Chắc anh cũng biết làm thế nào ha."
Tiểu Thu ngơ ngẩn nhìn anh, hồi lâu mới gật đầu, sau đó viết đầy một tờ giấy rồi xé đưa cho cậu, rồi nhận lấy bình thuỷ với đá.
Khương Mặc mở giấy ra, những con chứ trên giấy đều được anh cố gắng viết thật đẹp, từng nét bút rất giống như một đứa trẻ mới tập viết.
[Người tôi thích cũng một lòng với cậu, tôi lo bác sĩ Hứa sẽ hại đến cậu ấy, nên mới điều tra.]
[Cậu ấy không có quyền lên tiếng, nên tôi nói với cậu ấy cũng không được gì. Cậu thường ngày rất bận, tôi thì viết chậm, nói chuyện với cậu cũng không nên, cũng không có phương thức liên lạc, mọi chuyện ở căn cứ này đều được bảo mật.]
[Tôi hỏi thăm rất nhiều người, biết được cậu Khương nhỏ là người mà cậu tín nhiệm nhất, nên mới nghĩ cách liên hệ với cậu ta trước. Cậu ấy có nói với cậu, việc này chắc hẳn cậu đã nghe rồi.]
[Nhược điểm của tôi nằm trong tay bác sĩ Hứa, tôi không thể để lộ thân phận mình, nhưng tôi nhất định sẽ không tổn thương cậu.]
[Cậu muốn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mua-dong-am-ap/2617895/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.