Sau cơn sợ hãi , cậu nằm xuống bên gã rồi từ từ chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay , khi giật mình tỉnh dậy thì cũng đã nữa đêm .
Cậu mơ màng nhìn xung quanh , trên người được đắp một chiếc chăn bông ấm áp , đầu được nằm trên chiếc gối mềm mại . Bụng cậu kêu lên nhưng lại chẳng muốn xuống ăn một chút nào cậu lại rất buồn ngủ , mi mắt như muốn sụp xuống . Cậu nằm xuống giường nghiêng người lưng hướng về phía của để ngủ .
Đang thiu thiu ngủ cậu cảm giác như được ai đó ôm mình .
Sáng hôm sau , cậu giật mình tỉnh giấc khi nghe tiếng gọi .
- An , anh mau dậy đi . Mau dậy xuống ăn sáng đi tối qua anh không ăn gì rồi . - Trang lây người cậu
- Ưm .. - Cậu ngồi dậy dụi mắt rồi nhìn cô
- Mau lên dậy đi tôi nấu bữa sáng rồi , hôm nay ông bà chủ bận lên phố rồi nên cậu không cần nấu gì cả . Ngày mai hoặc mốt ông bà chủ mời về lận . Cậu có thể nghĩ ngơi trong mấy ngày này . - Cô kéo màn cửa ra , ánh sáng chiếu vào trong .
- Vậy còn đồ ăn của ba cậu ấy thì sao . - Cậu nheo mắt lại hỏi
- À việc đó anh không cần lo đâu , bọn họ sẽ yêu cầu ăn nấu khi đói thôi . Nhớ xuống lẹ nha không đồ ăn nguội á . - Cô quấn màn gọn lại rồi rời đi .
Thấy cô rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-minh-hon/2816760/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.