-Ngưu chưởng quầy!
Hạ nhân trong Điền Cư mở cửa cho xe ngựa tửu lâu vào, rồi gật đầu chào Đại Ngưu. Đại Ngưu phân phó nhân viên theo mình cùng với hạ nhân điền cư vận chuyển rau củ vào xe ngựa. Mấy giỏ rau củ mà Phạm Hưng đã ra mặt mua của thôn dân cũng được vận chuyển lên cùng.
Theo bước chân Phạm quản gia, Đại Ngưu cùng ông đến nhà chính. Dọc đường đi, Đại Ngưu không dời mắt khỏi những cây anh đào sặc sỡ, vẻ mặt mê mẩn, thật muốn cứ ở lại nơi đây. Ý nghĩ vừa vuột lên cũng bị ông bóp chết, thôi thôi, so với cảnh thiên ngoại phi tiên như vầy, ông hợp với Mỹ Thực Lâu nồng mùi khói bếp hơn. Dù sao đối phó với khách nhân và nhân viên trong tiệm cũng là sở trường và đam mê của ông.
-Bẩm thiếu gia, chúng thuộc hạ cầu kiến.
Hai người đồng loạt hô to, Trần Thanh hiện tại đang ở trong không gian ngâm mình, vừa nghe tiếng bèn đứng dậy thay đồ rồi xuống lầu mở cửa.
-Vào đi.
Cửa vừa mở ra, hai người cung kính cúi chào cậu rồi theo sau vào.
-Có chuyện gì vậy Ngưu thúc?
-Bẩm thiếu gia, thuộc hạ đến thưa về “trà anh đào” ạ.
Trần Thanh nghe vậy liền thích thú hỏi lại ông.
-Thái độ của khách hàng thế nào.
-Bẩm thiếu gia, rất hài lòng ạ. Hiện tại rất nhiều người dò hỏi tiểu nhân về việc mua trà anh đào.
Từ lúc cây anh đào trổ hoa, Trần Thanh liền lệnh cho hạ nhân hái những bông to, tròn, đẹp nhất xuống. Sau đó sử dụng phương pháp phơi khô làm thành trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547186/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.