-Trưởng thôn, ngài có ở nhà không?
Người chưa đến, tiếng của Bùi thị đã vang vọng vào trong. Trưởng thôn đang ngồi hóng mát ngoài sân nhăn mày, ông vẫn chưa hết bực chuyện thằng ba cái nhà này gây rối trong thôn đâu. Theo ông, mấy người trong nhà này không biết dạy con, cũng phải chịu lỗi cùng.
-Trưởng thôn!
Bốn người Trần Dũng bước vào trong, cúi đầu chào trưởng thôn. Trưởng thôn thấy một nhà đầy đủ bọn họ, khó hiểu.
-A Dũng, nhà ngươi có chuyện gì mà tụ tập ở đây vậy?
Trần Dũng vội cúi đầu.
-Dạ trưởng thôn, nhà con có chuyện muốn báo cùng ngài.
Thế là khoảng thời gian còn lại, trưởng thôn nghe bốn người nhà này kể lại chuyện Trần Thanh và suy đoán của mình. Cũng không quên thêm mắm dặm muối, nói người Hồ gia đã chiếm bao nhiêu chỗ tốt nơi cậu. Rồi tương lai, cậu sẽ giúp đỡ họ ra sao.
“Rầm”
Trưởng thôn tức đỏ mặt, phẫn nộ đập ly trà trong tay xuống đất, khiến ly trà vỡ tan nát. Rồi ông trừng mắt nhìn đám người Trần Dũng.
-Lời các ngươi nói là thật?
Bùi thị vội đáp lời.
-Bẩm trưởng thôn, nhà con không dám dối gạt ngài.
Trưởng thôn khó thở. Theo ông, là con dân của Trần gia thôn, bổn phận của Trần Thanh phải trợ giúp thôn phát đạt. Cậu giấu cha mẹ bạc không nói đi, nhưng khi mở tửu lâu nhất định phải mời thôn dân vào làm việc. Rồi xây dựng nhà cửa phải xây dựng trong thôn, mời thôn dân làm giúp, trợ giúp họ phát triển. Nghe nói Mỹ Thực Lâu mỗi tháng kiếm không ít, Trần Thanh vậy mà chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547172/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.