Edit: Pa
[Chúng mình giống tình yêu thầy trò ấy]
***
Thẩm Cảnh Duyên đã soạn gần xong đại cương của sách mới, giọng văn chủ đạo vẫn lấy cốt truyện làm chính, bổ sung thêm tuyến tình cảm, dù sao đến lúc xuất bản vẫn cần có tình yêu để lấy cái quảng bá. Đó là câu chuyện tình yêu giữa một vị tướng quân và công chúa, tiên hoàng mất sớm, ngoại tộc nắm quyền mà không quan tâm đến đời sống của nhân dân, dẫn đến cảnh nhà nhà ly tán, dân chúng lao đao. Công chúa là viên minh châu trân quý được tiên hoàng nâng niu, lòng nàng có chí lớn, sau lưng ngầm nuôi dưỡng tướng lĩnh ở biên cương nên bên ngoài phải tỏ ra ăn chơi đàng điếm, không màng thế sự. Chưa kể trước đó thái tử bị giam lỏng trên tháp cao, công chúa là em gái ruột của thái tử, phải hợp lực với tướng quân để lật đổ ngoại tộc, nâng đỡ một vị hoàng đế mới.
Hàn Hành Chu đọc xong phần giới thiệu cốt truyện cũng nói:
"Không tồi."
Nhất thời, Thẩm Cảnh Duyên có cảm giác đang nộp bài tập cho Hàn Hành Chu, cậu chờ giảng viên chữa bài cho mình, chỉ sợ đối phương bảo "quay về lại làm lại". Cậu đỡ lấy máy tính rồi xác nhận lại:
"Có thật không anh?"
"Anh lừa em làm gì? Nhưng anh chỉ là người ngoài nghề. Em vẫn phải hỏi biên tập để biết rõ hơn."
Đã khuya rồi, Thẩm Cảnh Duyên không muốn quấy rầy biên tập vào lúc nửa đêm, cậu gật đầu, tắt máy tính, gối lên đùi Hàn Hành Chu, nói:
"Viết lách khó quá, anh nuôi em đi."
"Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-hap-dan/445966/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.