Edit: Pa
[Em có đồng ý trở thành một nửa của anh cho đến hết cuộc đời không?]
***
"Lái xe đi." Thẩm Cảnh Duyên nói.
"Hạ cửa sổ xuống làm gì thế?"
"Tản nhiệt!" Thẩm Cảnh Duyên thẹn quá hóa giận, "Xe của anh nóng quá."
Hiếm khi nghe thấy tiếng cười của Hàn Hành Chu, dù chỉ trong giây lát, anh khởi động xe rời khỏi bãi đỗ, "Được rồi."
Suốt chặng đường hai người chẳng nói năng gì, sau khi thấy Hàn Hành Chu cười mình, Thẩm Cảnh Duyên lại nâng cửa kính xe lên, cúi đầu nghịch điện thoại. Chẳng may phía trước đang tắc đường. Thẩm Cảnh Duyên dứt khoát nhắm mắt nghỉ ngơi, đợi bao giờ xe về đến cổng chung cư thì dậy.
"Thẩm Cảnh Duyên." Hàn Hành Chu đánh thức cậu.
"Hứ? A..." Thẩm Cảnh Duyên ngủ không sâu, Hàn Hành Chu vừa gọi thì cậu đã lập tức tỉnh lại.
"Từ từ." Hàn Hành Chu kéo Thẩm Cảnh Duyên lại, Thẩm Cảnh Duyên dừng lại rồi quay về ghế.
"Sao thế?"
"Đưa nhẫn cho tôi." Hàn Hành Chu cúi đầu lấy nhẫn của cậu.
"Tại sao?" Thẩm Cảnh Duyên không thể tin được, đang yên đang lành sao lại đòi lại?
"Tôi muốn cầu hôn." Hàn Hành Chu nói, "Mấy hôm nữa hai bên gia đình đi ăn với nhau, tôi sẽ cầu hôn."
Cậu đã từng gặp qua những màn cầu hôn bất ngờ, cũng gặp qua người đã đoán được mình sẽ được cầu hôn nhưng chưa từng gặp ai thông báo sẽ cầu hôn với đối phương, cảm giác lãng mạn không dừng lại ở số 0 đâu, đã là số âm luôn rồi.
Thẩm Cảnh Duyên không biết phải đáp lại như thế nào, "Vậy tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-hap-dan/445938/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.