Edit: Pa
[Nếu sau này còn thấy hồi hộp nữa thì cậu sẽ làm con chó]
***
Lúc họ xuống tới nơi thì phía trước vẫn còn ba bàn đang đợi, thời gian vừa vặn buộc hai người đối diện nhau trong sự lúng túng.
Ghế chờ bên ngoài quán đã kín chỗ rồi, họ dựa vào lan can, nhìn mấy đứa nhóc đang chạy xuống tầng dưới, nghe người xung quanh tán gẫu, chẳng ai chịu lên tiếng trước. Mãi tới khi điện thoại của Thẩm Cảnh Duyên có tiếng thông báo, cậu mới phá vỡ sự im lặng:
"Tới lượt rồi."
"Ừ."
Hàn Hành Chu gật đầu, đi theo nhân viên phục vụ và Thẩm Cảnh Duyên tới một chiếc bàn trống.
"Đây là thực đơn, hai vị lựa chọn rồi gọi món bằng mã QR ạ."
"Được, cám ơn." Thẩm Cảnh Duyên ngồi xuống, đặt một quyển thực đơn khác tới trước mặt Hàn Hành Chu. Rất tiếc là trên bàn chỉ có một mã QR, có nghĩa là lúc gọi đồ thì phải trao đổi với đối phương, Thẩm Cảnh Duyên liếc sang, ban nãy Hàn Hành Chu nói thế khiến cậu cũng chẳng còn muốn ăn uống gì nữa.
"Đã chọn món xong chưa?"
"Nghĩ xong rồi, tôi sẽ gọi món đó."
Hàn Hành Chu đóng quyển thực đơn lại rồi nói với Thẩm Cảnh Duyên những món mình muốn gọi.
"Được rồi." Thẩm Cảnh Duyên bấm nút [Đặt món], cậu cũng không có ý tiếp chuyện với Hàn Hành Chu nữa.
Những người xung quanh họ đều đang tán gẫu, chẳng có bàn nào mất tự nhiên như họ, cứ như tới để chiếm một bàn cho có.
"Thẩm Cảnh Duyên." Khẩu khí của Hàn Hành Chu rất điềm tĩnh.
"Ừm"
"Tôi không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-hap-dan/445934/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.