🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi sinh ra trong trời đông giá rét. Cha nói lần đó tuyết rơi rất lớn, y nói trong núi nơi nơi đều là một mảng trắng xóa, chỉ có cây Tháp Mộc nở ra hoa nhỏ đỏ tươi. Cho nên y đặt cho tôi cái tên Tháp Mộc, hy vọng tôi có thể kiên cường giống cây đại thụ kia.

Khi cuối cùng tôi có thể phân biệt được những độc thảo cha dạy, cha theo đội săn ra ngoài, ngày đó đoàn người trở về không có y. Tộc trưởng nói cha chết ở trong núi, bị dã thú ăn.

Mẹ khóc, tôi không khóc, cha nói chỉ có đàn ông vô dụng mới có thể khóc.

Có lần tôi nhìn thấy tộc trưởng đè mẹ ở trên tảng đá, quần áo mẹ bị xé xuống, vừa kêu vừa khóc. Tôi muốn chạy tới lại bị bà dùng ánh mắt ngăn cản. Không bao lâu sau mẹ mắc một căn bệnh kỳ quái, bắt đầu chỉ là cả người bà nóng lên, sau lại không ngừng ho khan, phun ra đầy máu, trên mặt cũng mọc lên chấm đỏ lớn lớn bé bé. Chúng tôi bị đuổi khỏi tộc.

Vừa rời khỏi bộ lạc, tinh thần mẹ dường như tốt hơn nhiều. Tôi và mẹ cứ vô phương hướng bước về phía trước. Ở trong núi chúng tôi gặp phải một con sói, tôi không trốn mà dùng phương pháp cha dạy. Mũi tên mang theo độc thảo sượt qua cổ sói, nó chết đi, mà tôi cũng phải trả giá.

Tôi và mẹ đi mãi. Mặt trời mọc lên lại lặn xuống, mãi đến khi mặt trời mọc lên lần thứ bảy, chúng tôi dừng lại trong một cái sơn động.

Sau đó tôi mới biết được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-dia-bi-mat/653341/chuong-52.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Đam Mỹ] Lục Địa Bị Mất
Chương 52: Phiên ngoại của Tháp Mộc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.