🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Nhất bị câu chuột không yêu gạo kia của Phục Phong làm cho mơ phải ác mộng. Trong mộng có một con chuột béo kích thước lớn dị thường, cả người lông xám dài ôm một đống cỏ dài, vừa gặm vừa nhả bã, nhả ra mặt cậu, sau đó… Cậu bị dọa tỉnh.

Dùng sức vuốt vuốt đầu tóc mướt mồ hôi, Lâm Nhất thở ra một hơi, nhìn một vòng ở trong phòng không tìm được người, cậu lại dang rộng tứ chi nằm ngửa về lại giường nhìn chằm chằm cái răng thú lớn bén nhọn kia mà ngẩn người.

“Lại đây.”

Phục Phong vừa xách theo sọt vào nhà nghe thấy tiếng Lâm Nhất liền tùy tay để sọt trên mặt đất, đi qua bế cậu từ trên giường lên, đầu ngón tay khẽ vuốt qua lông mày vẫn chưa giãn ra của cậu, “Tỉnh từ khi nào”

“Vừa mới.” Lâm Nhất nheo mắt, qua khe hở nhỏ cười nhìn người đàn ông gần trong gang tấc, “Em mơ thấy một giấc mơ.”

Nghe xong một đoạn về giấc mơ kỳ quái, thái dương Phục Phong không dễ phát hiện giật giật, dưới ánh nhìn chăm chú của Lâm Nhất hắn lộ ra một nụ cười nhạt, “Lâm, đúng thật là có con chuột lớn như thế, một con rất lớn, tham ăn tham ngủ, thích gặm cỏ.”

“…”

Đại não Lâm Nhất vốn vẫn chưa thanh tỉnh nháy mắt liền bừng tỉnh, bật ngồi dậy, suýt nữa va vào trán Phục Phong, “Thật… Thật sao?”

“Ừ.”

Hai mắt Lâm Nhất nhắm lại, thở dài thật sâu, “Dường như em lại có hứng thú với quá khứ của anh hơn rồi.”

Phục Phong chỉ hơi nhướng đỉnh mày, ý cười bên môi thu liễm đi,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-dia-bi-mat/653327/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Đam Mỹ] Lục Địa Bị Mất
Chương 38: Sống trong một ngôi nhà lớn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.