Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng nhưng Tiêu Nghiễn Ninh đã thức dậy ra ngoài làm nhiệm vụ.
Trong sân của phòng trực nhỏ ở phía sau, hai vị Phó Thống lĩnh dẫn theo nhóm thị vệ vừa thay ca về đồng loạt bái kiến y. Số lượng tuy không nhiều nhưng mỗi một người đều thân hình thẳng tắp, oai hùng khí thế, nếu không phải nhân tài kiệt xuất thì cũng không có khả năng trúng tuyển đội thân vệ của Hoàng Thái tử.
Bên này cũng là ba ca thay phiên nhau do Thống lĩnh và hai vị Phó Thống lĩnh mỗi người dẫn một tốp thị vệ túc trực luân phiên, cứ mỗi bốn giờ[1] đổi một lần. Vốn là Tiêu Nghiễn Ninh muốn tuân theo thông lệ cũ lại có nội thị bên người Tạ Huy Chân đến truyền khẩu dụ rằng, ngoài ra đã đề bạt một vị Phó Thống Lĩnh, do Tiêu Nghiễn Ninh tổng chỉ huy.
Phàm là ý tứ của điện hạ thì cũng không có gì khó nói cả.
Tiêu Nghiễn Ninh tính tình nhã nhặn nên không hề vội vàng lập uy danh trước mặt thuộc hạ, đơn giản khích lệ bọn họ vài câu, sau đó lại có người đến nói Thái tử điện hạ triệu kiến y.
Tạ Huy Chân cũng mới vừa thức dậy, đang dùng bữa sáng.
Tiêu Nghiễn Ninh bước vào thỉnh an, Tạ Huy Chân ra hiệu với y: “Ngồi đi, ăn cùng với cô.”
Thấy Tiêu Nghiễn Ninh đứng đấy không cử động, Tạ Huy Chân bảo: “Cô nghe người nói sáng sớm đến bây giờ ngay cả một ngụm nước đệ cũng chưa uống, không đói sao?”
“Điện hạ, bên chỗ phòng trực có bữa ăn, thần nên ăn ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-kim-phong-ngoc-lo/275596/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.