Kỳ nghỉ cưới của Tiêu Nghiễn Ninh chỉ có hai ngày, sau đó liền quay về Quốc tử giám đọc sách, mỗi ngày giờ Thìn ra cửa, giờ Thân hồi phủ.
Tạ Huy Chân trước sau vẫn không nóng không lạnh với y, Tiêu Nghiễn Ninh tự cảm thấy đuối lý, chẳng dám có lời oán than.
Từ thị trộm sai người đến hỏi han, y cũng tận sức nói lời hay về Tạ Huy Chân, không nhắc đến những điều khác, không khiến người trong nhà lo âu.
Giờ Mùi, Tạ Huy Chân đang dựa tháp đọc sách thì hạ nhân tiến vào bẩm báo, nói Tiêu Vương phi sai người đưa rau củ xanh tươi mới sản xuất ở thôn trang đến, còn có một sọt cua béo cùng vài vò rượu ngon.
Tạ Huy Chân không để ý mà “ừ” một tiếng, dặn dò bên dưới: “Vậy thì cứ nhận đi, nói cảm ơn với Vương phi, nhớ ban thưởng vài thứ cho người đưa đồ đến.”
Hạ nhân nhận mệnh lui xuống, Tạ Huy Chân đặt quyển sách trong tay, thoáng nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi nội thị đằng sau: “Đã là giờ gì rồi?”
Nội thị đáp: “Bẩm điện hạ, giờ Mùi bốn khắc rồi ạ.”
Tạ Huy Chân trầm ngâm một lúc rồi đứng dậy: “Đi thôi, bản cung đi đón Phò mã hồi phủ.”
Quốc tử giám cách phủ Công chúa không xa, Tạ Huy Chân thay quần áo rồi lại chậm rì rì lên xe ra cửa, khi đến bên ngoài Quốc tử giám, Tiêu Nghiễn Ninh vẫn còn chưa tan học.
Hắn cũng không bảo người đi vào, chỉ cho xe dừng ở con phố đối diện và chờ đợi.
Sau khoảng thời gian một chén trà, lục tục có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-kim-phong-ngoc-lo/275592/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.