Mạc Nhã bảo, ngoại trừ tôi ra, không ai ở Nhất Trung biết cậu ấy thích Hạ Nam Diên cả. Cậu không muốn làm phiền tôi, nhưng tạm thời cũng không tìm thấy ai khác để làm chuyện này.
Một tiếng chị em lớn hơn trời, tôi không giúp cậu ấy thì ai giúp đây?
Dù miễn cưỡng trong lòng nhưng tôi vẫn đồng ý, tôi mặc thêm áo khoác rồi đi ra ngoài.
Thông thường vào giờ này, ngoại trừ các lớp còn giăng đèn ra thì những nơi khác trong trường đều yên tĩnh và ít người qua lại. Nhưng vì đại hội thể thao, hôm nay không có tiết tự học buổi tối nên hơn 7 giờ vẫn có khá nhiều học sinh tụ tập chơi bóng rổ trên sân thể dục, thậm chí còn có mấy thầy cũng chơi cùng họ.
Chứng kiến cái chết của mình từ điểm nhìn toàn tri đúng là một điều đáng sợ.
Tình hình hiện tại hơi giống với cổ phiếu của Mễ Đại Hữu. Bị "kẹp hàng" vốn dĩ đã rất tuyệt vọng rồi, nhưng vì không cam lòng, cảm thấy vẫn vớt vát được một tí nên tự cho mình là khôn mà mua thêm liên tục, kết quả càng mua càng rớt giá, thua lỗ đến mức không tài nào tin nổi.
(*) Kẹp hàng: lỡ mua cổ phiếu ở vùng giá cao và hiện đang chịu thua lỗ nặng nề.
Chuyện này đã được nâng cấp từ vấn đề bảo vệ mông đơn giản lên thành vấn đề bảo vệ mạng sống rồi.
Có phải tình hình càng lúc càng nghiêm trọng không?
"Meo~"
Tôi dừng bước, nhìn sang bụi cỏ bên cạnh.
Một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503074/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.