Để tạo hình tượng cho mình, ăn cơm xong, tôi bảo Quách Gia Hiên và Khâu Duẫn đặt máy chơi game và điện thoại di động xuống rồi cất hết chúng đi, mọi người cùng tập trung ở tầng bốn cùng nghe Hạ Nam Diên giảng bài.
“Cái gì? Nghỉ đông mà vẫn phải làm bài tập sao? Cơm tao ăn vẫn chưa tiêu hóa hết đâu đó.” Mặt Quách Gia Hiên không dám tin.
“Em… Em mới lớp mười, không nghe hiểu đề của mọi người đâu.” Khâu Duẫn cũng không hề tình nguyện.
Tôi nhướng mày một cái, chỉ vào bọn họ rồi bắt đầu giáo huấn: “Chúng mày nhìn mà xem, kì nghỉ đông người ta làm xong hết mấy cuốn “Đề thi đại học trong vòng ba năm”, “Đề mô phỏng trong vòng năm năm”, chúng mày thì chỉ biết chơi điện tử. Từ switch chuyển qua PS5 rồi lại tới điện thoại, ngày nào cũng thức đến một hai giờ đêm, hôm sau giữa trưa mới ngủ dậy. Có muốn thi vào trường cao đẳng nữa hay không? Có muốn học đại học nữa hay không? Hả?”
Quách Gia Hiên với Khâu Duẫn thi nhau cúi đầu xuống.
Tôi tiếp tục nói: “Tiểu Quách tử, mày nói mày xem, kì thi cuối kì trước mày xếp thứ bao nhiêu, mày nói xem?”
Đầu Quách Gia Hiên càng cúi thấp hơn, mở miệng nói cũng không tự tin: “Hai trăm năm mươi…”
“Với thứ hạng này của mày, lớp trưởng nằm trên bàn khóc cả một buổi tối tự học, nói cô ấy không thể dạy được nữa, năng lực của cô ấy có hạn. Lúc ấy mày đã hứa với cô ấy như thế nào?”
“… Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503047/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.