Ghi được ba điểm, đồng đội tôi nhao nhao reo hò, chạy đến đập tay vỗ vai tôi.
“Mễ Hạ, được đấy, cậu ghê thật!”
Tôi vừa chạy vừa nhấp một ngụm nước, cầm điện thoại dưới đất lên nhìn. Đã năm giờ, hẳn Hạ Nam Diên đã tan học rồi, bây giờ đi về thì có thể có thể vào nhà cùng nhau.
“Các cậu chơi đi, tôi về đây.”
Mọi người trên sân cố gắng giữ tôi lại.
“Chơi thêm lát nữa đi, mới mấy giờ mà?”
“Không phải ngày mai là thứ bảy à? Cậu về sớm vậy làm gì?”
“Có phải là đã kim ốc tàng kiều rồi không?”
Tôi thu dọn đồ đạc, vẫy tay chào họ nói: “Tôi có hẹn với một người, đi đây, cuối tuần gặp lại nhé.”
Tuy mới nhập học có một tháng nhưng đừng nói là bạn học lớp mình, ngay cả lớp bên cạnh tôi cũng làm quen luôn, có liên hoan, hát karaoke, chơi bóng gì đều tìm tôi. Nếu tôi mà không nói là mình không uống rượu đi bar thì hẳn ngày nào cũng sẽ có những cuộc hẹn không giống nhau.
Mà sau khi khai giảng Hạ Nam Diên rất bận, bận học.
Đêm nào tôi cũng gửi tin nhắn cho anh, anh không đang tự học trong phòng tự học thì là đang đọc sách trong thư viện. Sự chăm chỉ của anh khiến tôi có cảm giác như mình đang mơ về hồi học lớp mười hai.
Không phải chứ, chúng tôi mới học năm nhất, mới khai giảng được một tháng thôi mà, có cần phải làm quá như vậy không?
Dù tôi có nghe nói rằng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2502979/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.