- Hình như ta nghe câu chuyện không chỉ là như vậy - Hoàng Hậu đi một vòng rồi liếc nhìn Tiêu Nguyên - Ta nghe Noãn nhi khi nãy nói là "chỉ có tỷ ấy mới thực xứng với cái danh giai nhân thôi".
Vậy cho Mẫu Hậu mạn phép hỏi chuyện riêng tư của con, tỷ tỷ mà con nói đến là ai thế? - Đôi lông mài lá liễu nhướng lên đưa người khác vào tâm trạng căng thẳng.
Tiêu Nguyên Thái Giám cuối gầm mặt không nói thêm bất cứ gì nữa, tình hình này không thể giải vây cho Thái tử được rồi.
Hài tử nghiêm mặt nhìn mẫu hậu của mình, tâm trạng không thoải mái cho lắm:
- Đã là chuyện riêng thì không thể biết chung được - Hài tử đăm đăm nhìn Hoàng Hậu, ánh mắt kiên quyết không ngờ.
- Nếu con không nói, thì ta tự tra vậy.
Nhưng con biết khi ta tra được rồi sẽ có hậu quả gì...con biết chứ? - Khuôn mặt Hoàng Hậu trước ánh nhìn kiên quyết của Thái tử không một chút lay động.
- Con! Con...không biết tỷ ấy là ai - Thái tử lên rồi lại nhẹ giọng thể hiện sự khó chịu nhưng không dám thất kính với Mẫu Hậu của mình.
- Không biết? - Đôi mắt Hoàng Hậu híp lại - Không biết mà dám phải lòng ả nữ nhi đó sao?! - Nàng gằng giọng - Thái Tử...có vẻ như Mẫu Hậu buông thả con quá rồi chăng? Tử Nhi...con có còn coi ta là Mẫu Hậu của con không?
- Mẫu Hậu trước nay vẫn là người mà Tử Nhi tôn kính nhất - Thái Tử nói và chấp tay hành lễ
- Tốt! Chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoang-cung/3876617/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.