Lời tác giả: Đây sẽ là chương cuối cùng, mình sẽ ngừng viết truyện...
---------------------------------------------------------
"Ư..." Tô Hinh cảm thấy như toàn thân bị xe tải cán qua, thật sự không thể coi thường độ dẻo dai của Mộ Hàm. Tối qua Mộ Hàm phải nói là làm không biết ngừng nghỉ, càng làm càng hăng, tính ra cũng phải hơn năm hiệp. Tô Hinh muốn chuyển động thì bị hai cánh tay thanh mảnh quấn chặt lấy mình như bạch tuộc ngăn lại. Nhiệt khí đều đều phả ra từ miệng nhỏ của đối phương như lông chim lướt qua bờ ngực nhạy cảm của hắn. Tâm Tô Hinh như chảy nước, Mộ Hàm khi ngủ yên tĩnh như một thiên thần nhỏ vậy. Nhìn người này ai lại nghĩ y lại là tên biến thái phản xã hội không ngại giết người cơ chứ. Tô Hinh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thanh tú của Mộ Hàm, một nụ cười khẽ không biết tự lúc nào xuất hiện trên đôi môi mỏng. Đây chính là người tình của hắn, nhận thức mới này khiến hắn vừa vui vừa lo sợ.
"Kí chủ, có gì lo lắng sao?" Tiếng hệ thống vang lên trong đầu.
"Ừ thì... Ngươi biết không, ta trước giờ sợ hãi với tình yêu, kể từ khi thứ đó đã giết chết mẹ ta. Nhưng bây giờ, ta lại đem lòng yêu nam chủ đây..."
"Những thứ cảm xúc này khiến ta cảm thấy bất an."
"Tại sao chứ?"
"Còn hỏi sao? Ta biết bên trong nam chủ, tất cả đều là một người. Nhưng ta không hề biết gì về y, cũng không biết y liệu có thể khôi phục được toàn bộ ký ức hay không? Và lỡ như, có chuyện gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-he-thong-thuan-phuc-hoa-tam-nhan/883758/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.