"Kí chủ, kí chủ, mau dậy a."
"Ai, đầu ta đau quá!"
Cả người William đau đến không tưởng, toàn thân bị chôn vùi dưới đống đá vụn. Nếu như không có bộ giáp hắn cũng không ngạc nhiên nếu mình chết ngắc luôn. Ngay sau đó, một nguồn năng lượng mát mẻ như dòng suối chảy xuyên suốt cơ thể hắn. William nhận ra, đó là kỹ năng của hệ thống, có thể chữa trị vết thương trên người. Cơn đau dần tiêu tán đi, cung cấp cho hắn đủ sức mạnh để loại bỏ đống đá nặng trên người.
"Mi... Mi định giết ta luôn hả? Chán cái kí chủ này luôn rồi hả?" William mệt mỏi dựa vào vách động, biết là không thể tin tưởng cái hệ thống củ lìn này mà.
"Xin lỗi mà, tôi phải chắc chắn ký chú sống sót mới dám nói chứ bộ. (ㄒoㄒ)" Tiểu Đinh Đang oan ức khóc lóc, nhưng William chỉ thấy một nhúm bông gòn đang chảy nước lã chã.
Hình ảnh đẹp quá, hắn không dám nhìn.
"Vậy nếu ta nửa sống nửa chết cũng được hả?"
...
"Dạ em xin lỗi." Tiểu Đinh Đang ngừng khóc, cúi đầu nhận tội. Nó không chút liêm sỉ dụi dụi lồng ngực William làm nũng, tiếng chuông vui tai giảm đi cơn giận của hắn. "Nhưng mà a, kĩ năng chữa trị của tôi lợi hại lắm nha, tôi sẽ không để kí chủ chết đâu mà."
Nhưng bị "làm" đến chết thì nó không đảm bảo được. ≧◔◡◔≦
William nào biết được hệ thống nó đang nghĩ gì, nếu biết chắc chỉ có nước thổ huyết mà chết. William nhéo nhéo hệ thống đủ, lại lo lắng nhìn khung cảnh u tối bao quanh mình. Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-he-thong-thuan-phuc-hoa-tam-nhan/883743/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.