Không tìm đường chết sẽ không chết.
Người đời đã nói thì cấm có sai.
Bất quá, Bạch Kết Dương sâu sắc nghiệm được điều đó có hơi muộn.
Sau khi bị Hoa Thư Giải cưỡng gian tối hôm đó, Bạch Kết Dương bị một cú sốc tâm lí lớn. Lần đầu một mỹ công tuyệt vời như hắn bị đàn ông thượng, nỗi nhục này nuốt sao cho trôi. Sau khi tỉnh lại thì Hoa Thư Giải săn sóc hắn ân cần vô cùng. Điều này lẽ ra hắn sẽ cảm thấy rất cảm kích nếu như:
Một, hắn không bị giam.
Hai, cổ chân hắn không bị xích lại bởi một dây xích bằng thép rắn chắc.
Ít ra thì tên nhóc đó còn cẩn thận lót một lớp bông mềm ở trong, lương tâm vẫn chưa bị chó gặm nát hết.
Khoan, đó thực sự không phải là trọng tâm.
Sau khi Hoa Thư Giải bỏ đi giải quyết chút việc, Bạch Kết Dương lén lấy kẹp xước hắn giấu dưới da để mở khoá. Hệ thống thì quá vô dụng, hắn không nhờ vả được.
Hệ thống: Huhu, tui cũng đâu muốn đâu mà. Tui được lập trình có hạn thôi. QAQ
Moẹ, rách da đau muốn chết. Hoa Thư Giải, ông đây thù mi cả đời.
Bạch Kết Dương mở khoá thành công, tiếp tục tiến đến cửa. Cửa khoá bằng mã từ bên ngoài, nên vô dụng. Trên đỉnh trần nhà có một cửa sổ nhỏ thông ra ngoài, bị che kín nên nếu không để ý sẽ không phát hiện. Bạch Kết Dương phải tốn rất nhiều sức lực để tiếp cận, sử dụng kĩ năng võ thuật hack game, và mở nó để thoát ra ngoài. Bạch Kết Dương lén lút né
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-he-thong-thuan-phuc-hoa-tam-nhan/883730/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.