Hôm nay đã là thứ bảy. Mọi người hôm nay đều thống nhất đi ăn ở một nhà hàng gần công ty. Ai nấy đều hào hứng tới nổi không tập trung làm việc nổi. Vừa tan làm là ai về nhà nấy để chuẩn bị. Hoà An và Tuấn Khải mấy hôm nay cũng đã đi riêng. Tuấn Khải lấy lý do muốn chủ động được thời gian ra làm cái cớ và Hoà An cũng không ý kiến gì đồng ý.
Hai người họ một trước một sau đi tới. Hoà An đến trước. Hôm nay anh ăn mặc cũng quá là khoa trương đi. Lúc bước vào Phước Thành thiếu điều muốn xông lại. Hoà An một chiếc quần bò ôm sát đôi chân thon dài thẳng tắp của mình. Mặc một áo phông rộng khoét cổ tim sâu hơn giữa ngực. Lộ ra thoắt ẩn thoắt hiện sau đó hai nhóm cơ nhức nhói cả mắt.
"Hoà An cũng quá lắm nha"
"Khuôn mặt đẹp thì bỏ không nói đi, ăn mặc như vậy là quá đáng lắm rồi."
"Đúng là tôi không có bạn gái được là do cậu hết."
Mọi người thay phiên nhau chọc Hoà An. Cho đến khi có một nhân vật khác xuất hiện khiến cho đối tượng được chú ý thay đổi.
Hoà An suýt bị sặc cả nước. Tuấn Khải đang một người hoàn mỹ bước vào. Ví như Hoà An đi trước lót đường cho cái sự đẹp này bước vào đạt được hiệu ứng mạnh nhất vậy. Tuấn Khải bình thường cực kỳ nghiêm chỉnh mặc quần áo đi làm. Bây giờ xuất hiện trước mọi người bằng một kiểu phong trần khó chấp nhận được. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bỏ khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-em-la-anh-sang-cua-anh/831119/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.