Vũ Văn Quân Quyết lo lắng lúc tỉnh lại chỉ thấy Tử Thư ghé vào bên giường ngủ, không khỏi nhíu mày, đắp ngoại bào ở bên giường lên cho hắn,
Áo bào đắp lên, Mộ Tử Thư liền tỉnh, vội vã tỉnh táo lại, “Ngươi đã tỉnh, khá hơn chút nào không?”
Vũ Văn Quân Quyết thấy sắc mặt hắn mệt mỏi, kéo người lên giường ôm vào ngực, áp tay lên trán hắn, lại cầm chặt bàn tay lạnh như băng kia ủ ấm cho hắn.
“Ta đã nói với ngươi như thế nào, hôm nay có chút lạnh, nếu ngươi bị cảm thì làm sao?”
Mộ Tử Thư cảm thụ được cái ôm ấm áp, cong môi, lắc đầu nói: “Không có việc gì, ngươi đã khá hơn chút nào chưa?”
Trên lưng vẫn nóng hừng hực đau rát, nhưng không muốn khiến Tử Thư lo lắng, Vũ Văn Quân Quyết chỉ nhàn nhạt nói: “Tốt hơn nhiều, chớ lo nắng.”
Mộ Tử Thư quay đầu nhìn hắn, thấy sắc mặt có vẻ tốt hơn đêm qua nhiều, cũng thoáng an tâm. Rời khỏi lồng ngực hắn, dìu hắn nằm sấp xuống.
“Ta kêu ảnh vệ sắt thuốc cho ngươi, ta đi bưng thuốc tới.”
Biết lần này hắn sợ hãi, cũng minh bạch hắn lo lắng trong lòng, mặc dù không muốn uống thuốc gì, nhưng Vũ Văn Quân Quyết cũng không ngăn cản hắn, mặc hắn xuống lầu lấy thuốc, chỉ báo cho một ảnh vệ âm thầm đi theo bảo hộ hắn.
An tĩnh lại, Vũ Văn Quân Quyết mới bắt đầu suy tư sự kiện ám sát đêm qua.
Mũi tên hướng bên kia bay tới, là thích khách mai phục ở đó hay là nhóm thích khách khác? Nhưng mục đích lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-sung-hau-cung/831186/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.