Lòng như lửa đốt, Lý Thạc Mẫn cúi gằm mặt đi đến nhà vệ sinh, vừa vào đã xông thẳng tới bệ rửa mặt, cậu mở vòi, hai tay hứng lấy nước vã lên khuôn mặt đang nóng hổi của mình, muốn dùng nước lạnh dập tắt nhiệt độ trên người, trong lòng chỉ toàn là xấu hổ cùng kinh hoàng.
Vừa mới dõng dạc đường cậu cậu đi, đường tôi tôi đi, vậy mà người ta nói có mấy câu hời hợt mình đã biến thành bộ dạng này, có tiền đồ quá cơ.
Đóng vòi nước lại, Lý Thạc Mẫn chống hai tay lên bệ rửa mặt, ngấng đầu nhìn vào gương.
Khuôn mặt người trong gương vẫn còn ửng đỏ, tóc mái ướt đẫm dán vào vầng trán cao, chóp mũi và cảm không ngừng nhỏ nước, cả một vùng áo trước ngực đều ướt vì bị nước bắn vào.
Lý Thạc Mẫn nhếch miệng cười khẩy. Quá chật vật.
Giật vài tờ giấy qua loa lau khô mặt rồi tiện tay ném vào thùng rác, mới quay ra ngoài đã đụng phải một người, dây thần kinh vừa được buông lỏng của cậu lại căng lên như dây đàn.
Đúng là dai như đỉa.
Hạ quyết tâm không thèm để ý đến người nọ, Lý Thạc Mẫn mắt nhìn thẳng, chân sải bước về phía trước, không ngờ tên kia không nói không rằng, cậu còn đang mải nghi hoặc đã thấy một cánh tay đưa ra ngang eo cản đường mình.
"Không đợi tôi hả?"
Từ cuối còn lên giọng, nghe có vẻ tâm trạng Kim Mẫn Khuê lúc này không tệ chút nào.
Kim Mẫn Khuê không thèm liếc người nọ một cái, hai mắt vẫn nhìn thẳng tắp về phía trước, giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/831157/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.