"Đổ ăn hôm nay mặn quá." Lý Thạc Mẫn ăn được một nửa bỗng lẩm bẩm một câu, Từ Minh Hạo ngồi cạnh đang nói chuyện vui vẻ nên không để ý, vì vậy Lý Thạc Mẫn âm thầm bưng bát canh trước mặt lên.
Khoan đãi! Không phải mới nãy mình đã uống rồi hả, sao bát canh trước mặt mình vẫn đầy thế này?
Len lén giương mắt xem xét, Lý Thạc Mẫn sửng sốt.
Cho nên cái bát canh mình uống cả buổi vừa rồi là của...
Cậu ôm chút tâm lý vớt vát liếc nhìn qua trước mặt Từ Minh Hạo, canh vẫn còn đẩy.
Lại nhìn trước mặt Văn Tuấn Huy, cũng còn đầy lắm.
Lý Thạc Mẫn tự nhéo bản thân một cái, đau khổ đưa mắt về phía đối diện.
Trước mặt Kim Mẫn Khuê, trống...
Hồi nãy tay chân luống cuống thế nào lại vơ trúng bát canh của người này, điên mất, ai mà thèm uống chứ, rõ ràng trước mặt ông đây cũng có
Cậu lơ đãng ngấng đầu đúng lúc đụng phải ánh mắt người đối diện đang nhìn mình chăm chấm qua cặp kính kia, cùng với khóe miệng bên trái đang nhếch lên một độ cong rất đẹp mắt, theo thị giác của Lý Thạc Mẫn thì khung cảnh này còn kèm thêm cả hiệu ứng ánh nảng ngoài cửa số đang phủ một lớp lốm đốm thật mỏng lên áo sơ mi trắng của anh, thậm chí đuôi mắt và đuôi lông mày cũng tỏa ra cái sự điểm đạm lười biếng.
Người con trai này... Thật sự đẹp trai vãi!
Lý Thạc Mẫn cúi đầu hậm hực nghĩ.
Bày ra bộ dáng này anh cũng chỉ trêu ghẹo được mấy em gái mê trai ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/250608/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.