“Là nơi này sao?” Minh Thịnh Lan chỉ vào kỹ quán lớn nhất đế đô phía trước – Bảo Quyến Quán.
Tuy bình thường Bảo Quyến Quán cũng náo nhiệt, nhưng không đến mức náo nhiệt như bây giờ. Người ra vào không ngừng, có nam có nữ, có già có trẻ, xấu đẹp không đồng đều.
Hàn Nhạn Khởi nhìn địa chỉ trên tấm thiệp, gật đầu nói: “Chắc là chỗ này.”
Vừa vào Bảo Quyến quán, lập tức có quy nô tiến lên hỏi: “Hai vị đây muốn chơi gì?”
Hàn Nhạn Khởi đưa thiệp mời cho hắn, quy nô lật thiệp mời nhìn kỹ, như đang xác định giả hay thật, rồi buông tay làm động tác “mời”, dẫn hai người ra sau viện.
Mãi đến khi những người xung quanh đều cầm thiệp, quy nô mới dừng lại nói: “Khi Hoa Lâu Hàn công tử đến, thật vẻ vang cho tệ quán. Nhưng không biết thiệp của vị công tử này đâu.” Lúc nãy không tiện hỏi, giờ vào trong rồi quy nô mới mở miệng.
Hàn Nhạn Khởi do dự một chút: “Được mang người nhà theo không?”
Quy nô kinh ngạc đánh giá Minh Thịnh Lan vài lần, dường như cũng cảm thấy người trước mắt không tầm thường: “Nếu là Hàn công tử, đương nhiên có thể, tiểu nhân bội phục vô cùng, công tử quả không hổ là đệ tử Khi hoa Lâu.”
Hàn Nhạn Khởi cười khan, lén nhìn sắc mặt Minh Thịnh Lan, phát hiện hắn không có gì kỳ quái mới yên tâm nói: “Hội trường ở đâu?”
Quy nô đáp: “Mời đi theo ta, ở bên kia.”
Ở đế đô, kỹ quán có thể tổ chức Chiết Diễm Hội cũng chỉ có Bảo Quyến Quán. Nhưng tổ chức không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-diem-cot/831355/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.