Điểm liên hội ba năm một lần là sự kiện quan trọng nhất náo nhiệt nhất của Kim Liên huyện, không ít người ở các huyện lận cận cũng đến tham quan, những kỹ quán treo đèn lồng kết hoa đỏ rực, ngóng trông đợt này có thể thu được thành quả tốt.
Kẻ đứng đầu Kim Liên huyện, quan lại phú thương đều tề tụ ở thính đường.
Mấy người Minh Thịnh Lan cũng hỏi thăm tốt địa điểm đi theo đến.
“Ê, đó là tức phụ nhà ai vậy, dáng vẻ cũng không tệ nhưng hơi lớn tuổi, sợ đã hai mươi ba rồi đi?”
“Thế nhưng phong vận rất không tồi…”
Tề Mi đắc ý hất tóc, chẳng hề tức giận khi người nọ nói nàng lớn tuổi, suy cho cùng, người nọ đoán hai mươi ba tuổi mà vị đại tỷ này e đã hơn ba mươi ba.
Không đợi Tề Mi hả hê khoe khoang liếc xéo Hàn Nhạn Khởi, lời nói kế tiếp khiến sắc mặt nàng thay đổi.
“Phong vận tốt thì có ích gì, ngươi xem chân nàng ta kìa.”
“… Ôi thần linh ơi, chân sao to vậy trời, rồi nam nhân nào chịu cưới nàng ta?”
“Ngươi không thấy kiểu tóc của nàng là nữ tử chưa gả sao? Chỉ sợ đến bây giờ còn ế đi, đáng thương hết sức…”
Đáng thương cục cớt! Tề Mi đen mặt, nghiến răng nghiến lợi, càng có thêm nhiều người nhìn nàng cười nhạo, miệng đời đáng sợ mà, Tề Mi không thể giấu chân mình dưới váy, thấp đầu trốn ở sau lưng bọn Hàn Nhạn Khởi.
Minh Thịnh Lan lắc đầu thở dài: “Chậc, nữ nhân giống như Tề đại tỷ còn phải sợ. Ta nghĩ thiếu nữ lúc đầu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-diem-cot/250548/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.