Đông nằm ngay ngắn, trên người chỉ còn lại quần lót độn lên một khối.
Nghĩa nhúng khăn vào nước ấm, vắt khô rồi từ tốn lau mặt cho Đông. Nghĩa lau thật tỉ mĩ từng chút một, từ lỗ tai đến sống mũi, mỗi vị trí đều dùng lực rất vừa vặn, cẩn thận đến mức lau ngay mép vết thương Đông vẫn thấy rất dễ chịu.
"Đau không?", Nghĩa ân cần mỗi khi lau sát vết thương.
Đông khẽ lắc đầu, mắt chăm chú nhìn vào gương mặt chuyên tâm của Nghĩa. Mỗi lần lau đến gần vết thương, Nghĩa sẽ lộ ra vẻ lo lắng, tập trung hơn hẳn. Những lúc như vậy, Đông xúc động không nói nên lời, cũng nhịn thở cùng cậu ta.
Phải nhúng thêm hai lượt nước ấm Nghĩa mới hài lòng rời gương mặt thanh tú chuyển xuống lau cổ rồi dần dần lau đến ngực. Bàn tay cố ý cọ sát với đầu ngực liên tục qua lớp khăn khiến mặt Đông ửng đỏ. Nghĩa liếc mắt xuống bên dưới phát hiện vật bên trong quần lót đang chuyển biến lại càng thích thú quấy phá.
Đông xấu hổ nhận ra cơ thể mình không chịu được loại kích thích này, mặt cứ đỏ dần.
"Cậu lau chỗ đó lâu vậy?", Đông trừng mắt gầm gừ.
Nghĩa cười trừ, liếc mắt lần nữa thấy quần lót của Đông đã căng cứng. Vật giữa hai chân ngông cuồng đội quần lót lên cao, nếu từ dưới chân nhìn lên, qua hai bên háng có thể thấy được toàn bộ nội thất bên trong quần lót.
Nghĩa nhúng khăn lau xuống bụng, lau từng khối nhô lên, lau từng vệt lõm xuống.
Cánh tay, hay nói đúng hơn là cả cơ thể Đông mất dần sức lực sau mỗi chuyển động của tay Nghĩa. Đầu khấc bị cọ xát tê lên đánh động đến tận đại não, Đông như cá nằm trên thớt, uốn éo thân dưới trước những ma sát nơi nhạy cảm.
"Nghĩa...", Đông dùng hết sức kháng cự cũng chỉ nói được như vậy.
Loại âm thanh Đông vừa phát ra không đơn giản là nói, mà là loại âm thanh nặng nhọc do hơi thở cấp bách hỗn loạn, do thần kinh chấn động vô thức thoát ra khỏi miệng.
Nghĩa bị thứ âm thanh đó kích thích, đặt lên môi Đông một nụ hôn nồng đậm. Đông bị nụ hôn thiêu đốt hết nội tạng bên trong. Cả cơ thể Đông quằn quại trước sự kích động cùng lúc ập tới.
"Ưm...", Đông cố nén tiếng rên dâm dục nhưng bất thành.
Không đợi Đông trả lời, Nghĩa đổ người xuống, tiếp tục dùng miệng công kích điểm trên ngực Đông.
Đông vừa bắn chưa được bao lâu, cơ thể cực kỳ nhạy cảm. Bị gặm nhấm đầu ngực khiến Đông tê hết cả người. Đông cố di chuyển ngực né tránh, nhưng càng di chuyển lại càng khiến đầu ngực ma sát vào răng, chịu kích thích nhiều hơn.
"Nghĩa... tôi... chịu không được...", Đông phát ra âm thanh ngắt quãng vô cùng dâm dục.
Lúc này, thân dưới của Nghĩa nằm song song với thân trên của Đông, thân trên của Nghĩa đè lên thân dưới của Đông.
Đông còn chưa hoàn hồn trước trận kích động ở ngực vừa rồi, bên dưới đột nhiên được bao bọc ẩm ướt, Nghĩa đã ngậm vào. Đông sung sướng không còn biét trời đất, đem mông đẩy lên, đưa toàn bộ dương vật đang tăng trưởng ngập trong miệng Nghĩa.
Nghĩa dùng lưỡi đánh qua lại vài cái, tăng áp suất trong miệng kèm theo vài chuyển động, cả người Đông như muốn lăn lộn điên đảo.
"Nghĩa... ahh... ", Đông nắm đầu Nghĩa đè xuống, hông nhấp liên tục vào khuôn miệng ướt át.
Nhận thấy Đông sắp đến cực hạn, Nghĩa nhả ra, tay nắm chặt gốc súng, đè chặt thân dưới của Đông xuống giường, không tạo ra bất kì kích thích nào thêm.
Đông đang cao trào, đạn đã bay đến họng súng nhưng không thể bắn ra vô cùng bức bối. Đông không khống chế được, trong đầu lúc này chỉ có khao khát được bắn. Đông thở gấp đưa tay xuống muốn giải phóng năng lượng nhưng bị Nghĩa khống chế, cố gắng nhấp hông lên hòng di chuyển súng trong lòng tay Nghĩa nhưng cũng không được, bàn tay tàn độc của Nghĩa như muốn ghìm chết Đông.
"Sao vậy?", Nghĩa cười đầy dâm ý.
Đông lúc này không suy nghĩ được gì, không còn hình tượng, hơi thở khó nhọc cố sức nài nỉ: "Tôi... muốn bắn"
Nghĩa cầm khẩu súng chực chờ bùng phát trong tay lắc qua lắc lại khiến Đông khẽ nhăn mặt.
Khoái cảm nhanh chóng ập đến, Nghĩa vuốt vài cái, cả hai cùng phát ra âm thanh phóng đãng, khai hỏa hai khẩu thần công. Đông bắn không mạnh như trước, chỉ đọng trên đám lông và tay Nghĩa.
Phía trên, Đông không kịp nhả ra, tinh trùng đặc sệt của Nghĩa bắn thẳng vào họng, bắn nhiều đợt tràn cả ra khỏi bờ môi dâm dục.
Đông chồm người xuống giường ho sặc sụa.
Cơ thể đang yếu lại bắn hai lần liên tiếp, Đông cạn kiệt sức lực nằm dài ra giường, không màng đến việc đi súc miệng.
Lúc này Nghĩa mới xót xa, không khỏi có cảm giác đau lòng, tự trách bản thân mình vì chút dục vọng mà hành hạ bảo bối. Nghĩa mang nước, mang thau đến tận giường cho Đông súc miệng, uống nước rồi lấy khăn lau người cho Đông.
"Đông Đông, dậy chịch tôi này", Nghĩa lay người Đông. Tuy có đau lòng nhưng Nghĩa đã suy nghĩ lại, dạy vợ thì phải cương quyết, xem như vừa rồi là hình phạt cho âm mưu lật đổ chính quyền của cậu ta.
"Tôi không thèm", Đông mệt mỏi nói không ra hơi.
"Đông Đông, vừa rồi vẫn rất sướng đúng không?", Nghĩa lại thì thầm bên tai.
Đông không trả lời, nhắm mắt điều hòa nhịp thở.
Đến sáng hôm sau tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong lòng Nghĩa, hai cơ thể vẫn trần truồng như đêm qua. Có một điểm khác biệt là tình hình của Đông tiến triển rất tốt, vết thương cơ bản không còn ảnh hưởng gì nữa. Trên mặt chỉ còn lại chút vết xước và khóe môi có màu hơi khác biệt, loại thương tích này vô tình làm tăng vẻ phong trần cho Đông, cuốn hút theo một cách khác.
Nghĩa chấm thuốc dưỡng lên khóe môi Đông, không giấu được yêu thích: "Cậu lúc nào cũng đẹp như vậy, tôi thật sự lo lắng đấy".
"Tôi không phải loại dễ bị câu dẫn", Đông bĩu môi.
"Tôi chỉ lo cậu câu dẫn người khác", Nghĩa cười bỡn cợt.
"Vô vị", Đông đạp Nghĩa ra xa, hiên ngang đứng lên, tự mình mặc đồ.
Chỉ là mặc quần áo nhưng Đông phấn chấn lạ thường. Cảm giác sức mạnh trở lại, tự do di chuyển, tự thân hoạt động thật tuyệt vời.
Nghĩa ngồi phía sau xem Đông thay đồ cũng phấn chấn tinh thần, con quỷ dâm tà trong lòng cũng phấn chấn. Thiên thần lương thiện phải cố sức thuyết phục con quỷ dâm tà.
Cậu ta đang bị thương, mày quên hôm qua đã làm cậu ta mệt mỏi như thế nào à?
Mày không còn thương yêu bảo bối nữa sao?
Chi bằng đợi cậu ta khỏi hẳn rồi ăn luôn một bữa thịnh soạn.
Thiên thần trong sáng cũng không trong sáng cho lắm, từ lâu đã bị kéo theo tà đạo, từ khi gặp Đông, Nghĩa sớm đã không thể trong sáng được nữa. Với những nỗ lực của chút trong sáng cuối cùng, Nghĩa đã quyết định để Đông yên ổn trong thời gian dưỡng thương.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]