Quốc Trường dìu Đông lên xe, Đông đưa mắt một vòng tìm kiếm gì đó rồi sụp mắt xuống, cắm đầu vào lưng Quốc Trường ngồi phía trước
"Hôm nay mày tự nhiên ra sân mà còn lăng xả như vậy, tối nay chắc có bão rồi"
"Ừ, chắc chắn có bão", Đông cười theo Quốc Trường. Đúng thật là cậu đang có bão trong lòng.
"Sao mày khó chịu với Nghĩa vậy? Lại cãi nhau à?"
Đông đã khác xưa, không thể chuyện gì cũng kể với Quốc Trường được nữa. Không lẽ nói "nó sợ người ta nhìn mông tao nên không cho tao thi bơi", càng không thể nói "nó xé nát quần tao ở hồ bơi", hay "tao đá trận này cho bỏ ghét". Những lời này lọt ra ngoài còn đâu là hình tượng cậu cất công xây dựng lâu nay..
"Đừng nhắc đến nó. Đm thằng khó ưa", Đông làu bàu.
Quốc Trường ngồi trước chỉ lắc đầu cười.
"Đi ăn gì không?"
"Thôi, đưa tao về phòng rồi mày cũng biến đi. Tối còn đi dạy", Đông thầm thấy có lỗi với Quốc Trường vì lý do thật sự không phải lo cho công việc của Quốc Trường.
Về đến phòng Đông
"Mẹ nó, cửa vẫn khóa", Đông hụt hẫng mở cửa, lê thân tàn thả mình xuống giường.
Vừa nằm được một lát Nghĩa đã về, trên tay cầm một bọc kem to tướng, còn là loại kem Đông thích ăn nhất.
"Đợi tôi lâu không?", Nghĩa đóng cửa lại, xem như chưa có chuyện gì.
"Tôi đợi cậu à?", Đông nhếch môi xem thường.
"Cậu dằn mặt tôi như vậy còn chưa đủ sao? Tôi mua kem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-chan-ai/3087260/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.