Chiếc wave đời cũ dừng trước cửa phòng trọ, nơi Đông đã đứng đợi từ trước. Hôm nay Đông vẫn mặc áo thun, quần jeans, mang loại giày phổ thông nhưng đều là hàng chất lượng hơn thường ngày, đồng nghĩa với việc trông gọn gàng, trẻ trung hơn và dĩ nhiên là đẹp thêm một bậc.
"Cậu có tin tôi ngồi lên là gãy làm đôi không?", Đông giả bộ làm mặt chê bai.
"Ít ra còn có xe để đi. Cậu không có xe còn đòi hỏi gì", Nghĩa vui vẻ trả lời, tâm tình cậu đang rất tốt.
"Cậu đi xe này đòi thu phí ngang grab mà dám nói tôi ăn cướp", Đông cười ra hơi gió, tỏ vẻ mỉa mai rồi vui vẻ ra sau xe.
"Coi như cậu ăn cướp của người ta rồi chia cho tôi thôi ha ha"
Nghĩa đợi Đông yên vị phía sau rồi rồ ga chạy, đây là xe lâu đời nên âm thanh cũng rất sống động, dường như có thể cân được hàng loạt xe đi kế bên. Chân dài của hai chàng trai bỗng nhiên thành thứ hàng hóa cồng kềnh vắt hai bên chiếc xe thấp tẹt, người ngoài nhìn vào lại càng thấy dài hơn. Tuy nhiên nền càng mờ thì nhân vật chính lại càng rõ nét, Nghĩa và Đông ngồi trên chiếc xe thấp bé cũ kĩ trở nên nổi bật khác thường, khác thường theo đúng nghĩa khác thường.
"Cậu có xe sao bình thường phải đi xe buýt vậy?", Đông hơi đưa người về phía trước, phát ra âm trầm đủ nghe.
"Tôi không thích chạy xe, muốn đi xe buýt giống cậu", Nghĩa trả lời nửa đùa nửa thật.
"Không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-chan-ai/3087223/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.