Edit: Mika
…
Phong Nhân Châu khoanh tay, thân thể hơi nghiêng về phía sau, tựa lưng vào ghế, cậu “Ừ” một tiếng rất trầm, quay đầu nhìn sang Vệ Thần im lặng cúi đầu ghi chép cả buổi, hỏi: “Đi không?”
Vệ Thần được hỏi mà kinh sợ, cô Vu rõ ràng là đang muốn tán tỉnh Phong Nhân Châu, cậu ta cũng không phải là người không có mắt nhìn, ngó sang cô Vu một lúc, cười nói: “Em không đi đâu.”
Phong Nhân Châu tìm được bậc thang, lập tức nói hùa theo: “Vậy anh cũng không đi.”
Vệ Thần: “?”
Da đầu Vệ Thần tê dại, cậu ta nhanh chóng phản ứng lại, nói: “Vậy thì em đi, đi chơi với nhau một bữa thôi mà.” Phong Nhân Châu dừng lại một lát, cuối cùng gật đầu coi như đồng ý, cô Vu lại tươi cười nói: “Vậy tớ sẽ gọi thêm mấy cô bạn đến, lát nữa sẽ gửi vị trí cho cậu, không gặp không về.”
Phong Nhân Châu gật đầu: “Được.”
Cậu không muốn ở lại trường nữa, tùy tiện tìm một cái cớ chuồn về nhà ngủ tiếp.
Tám giờ tối, cậu đúng giờ xuất hiện ở quán bar được gửi trong định vị. Phong Nhân Châu không phải là người thích đi bar, thỉnh thoảng tới nhảy thì còn hứng thú, chẳng hiểu sao có người ba ngày hai bữa đi quẩy, cậu không rảnh rỗi mà cũng chẳng có nhiều tinh thần sức lực như vậy. Nếu không phải nể mặt mũi nhà họ Vu cậu cũng chẳng đến đâu, huống hồ Vu Mạn còn nói sẽ gọi thêm chị em của cô ta đến. Phong Nhân Châu không biết tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-cam-tam-tinh-nguyen/2513191/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.