Bạn học nhỏ Minh Tâm sau khi về nhà liền nằm trên giường ngơ ngác, đôi lúc lại khẽ cười lăn qua lăn lại một phen. Cậu trong lòng đang cực kỳ vui sướng, một bộ giống như chỉ chút nữa thôi là thăng thiên luôn, có vẻ phê crush hơi nặng.
Minh Tâm trong lòng vui vẻ liền không ngại tặng Vũ Kỳ một bao lỳ xì đỏ thắm, khiến cậu bạn thân cảm động khóc ròng tỏ vẻ " anh Tâm là tốt nhất".
Buổi học tiếp theo, bao quanh bạn học nhỏ vẫn là bong bóng hồng phấp phới, khiến các bạn học khác không thể phớt lờ gào thét:" Đáng yêu quá đi". Đồng thời cũng vô cùng thắc mắc nhưng không dám hỏi.
Lớp phó tên Quỳnh ngồi trước bọn họ, trước ánh mắt cầu xin của bạn học khác liền nhịn nhịn kéo góc tay Vũ Kỳ hỏi:
"Nè, bạn học nhỏ sao vậy, ông có biết gì không".
Vũ Kỳ nhún vai tỏ vẻ: "Tui cũng không biết, hỏi nhưng cu cậu không chịu nói".
Nói thật, Vũ Kỳ cũng thấy lạ, nhưng lạ thì lạ, bản thân đã nhận lì xì bịt miệng rồi nên cũng quyết định chẳng hỏi nhiều, cảm thấy " Bạn học nhỏ vui là được, bạn học nhỏ vui thì mình sẽ có lộc ăn nha".
Là nhân vật chính của mọi chuyện, Minh Tâm chẳng hề hay biết mọi người đều đang thắc mắc chuyện của cậu, chỉ một lòng suy nghĩ bản thân chút nữa sẽ ghé qua 11A6 một chuyến. Nghĩ là làm, giờ giải lao vừa đến, bạn học nhỏ đã linh hoạt nhảy tót khỏi chỗ ngồi, bay ra khỏi lớp như một cơn gió. Vũ Kỳ trông thấy bạn học nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-ban-hoc-nho/452213/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.