Tác giả: Cửu Mộng Như Tích
Editor: Dứa
Beta: Anne
16.
“Không cần, cứ để ở đây đi.” Ta còn đang ngây người, nghe thấy Tiết Lâm Vân nói vậy liền thở phào một hơi.
“Này…” Bà tử kia chần chừ, trộm nhìn sang Tiết phu nhân.
“Cứ theo lời đại thiếu gia mà làm.”
“Dạ! Dạ! Nghe theo đại thiếu gia ạ!” Bà tử lập tức nịnh nọt phụ hoạ nói.
Sau đó là tiếng cửa “kẽo kẹt” đóng lại, căn phòng mất đi nguồn ánh sáng lại trở lên tối om, bị phân tách thành gian trong gian ngoài, theo những tiếng bước chân càng lúc càng xa.
Căn phòng dường như đột nhiên bị hàn ý xâm lấn, hít vào toàn hơi lạnh.
Ta nhẹ nhàng hít vào một hơi, lại thở ra, thử động động ngón tay…
Rốt cuộc cũng cử động được rồi.
Ta thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó liền nghe “cót két” cánh cửa lại bị mở ra lần nữa.
17.
Ta cứng đờ người, không dám cử động.
Theo tiếng bước chân càng lúc càng gần, cơ thể ta cũng càng thêm căng chặt.
“Cẩn Ngôn?” Âhm thanh trầm thấp cách một tầng vải bố, mang theo hơi thở nhợt nhạt phả lên chóp mũi ta.
Nghe thấy vậy, ta tự giác thả lỏng, kéo quần áo đang che trên mặt xuống, nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng.
Chợt nhớ đến chuyện gì đó, ta hơi dừng một chút.
Sao hắn biết được…Tên ta là Cẩn Ngôn?
Ta còn chưa kịp hỏi đã nghe thấy Tiết Lâm Vân thả lỏng thở dài nhẹ nhõm. Hắn cúi đầu rướn tới thân mật chạm nhẹ vào môi ta bằng một tư thái cực kỳ trấn an.
“Cẩn Ngôn… Nương đồng ý chuyện của chúng ta…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-am-hon/831450/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.