Editor: chentranho
Mười giờ suất phát từ khách sạn đi.
Trong khi chờ xe đến, Văn Chiêu nhìn chiếc áo sơ mi của Giang Sơ Tinh, cau mày nói: “Quần áo của em bị sao vậy, rõ ràng là anh đã nhờ phục vụ giúp ủi quần áo, vậy mà sao vẫn nhăn nhúm như vậy. Lần sau không đến cửa hàng đó nữa, thật thiếu chuyên nghiệp.”
Giang Sơ Tinh như nhớ tới cái gì, máu nóng dâng lên, xấu hổ sờ sờ mũi: “Không sao, mặc bên trong cũng không thấy đâu, có lẽ vừa rồi em treo không cẩn thận mới bị thôi.”
“Ừ.” Văn Chiêu nói: “Cà vạt của em để ở chỗ của cô Đồ đó, đến hội trường nhớ tìm cô ấy lấy nhé. “
“Dạ.”
Đi vào sân PA league.
Vì cần mua vé mới có thể vào nên Giang Sơ Tinh đi tìm cô Đồ rồi cùng bọn họ vào trước.
Sau đó Giang Sơ Tinh còn dàn xếp cho Hạ Hoài một chỗ ngồi.
Những người khác phải ngồi theo số, nhưng Giang sơ Tinh là tuyển thủ nên có thể mang theo người thân đi cùng.
Rõ ràng là hôm nay có nhiều người đến hơn hôm qua, chẳng phân biệt tuổi tác đều có thể đến để một phen thưởng thức các bức tranh.
Lễ trao giải được tổ chức vào đúng 11 giờ,
Còn hơn nửa tiếng nữa mới bắt đầu.
Mười phút trôi qua, Giang Sơ Tinh không đợi được tin nhắn trả lời của Hạ Hoài. Anh nhìn xung quanh khắp nơi, sợ Hạ Hoài chưa thấy được tin nhắn của mình.
Ba phút nữa trôi qua.
Vừa lúc anh định gọi cho Hạ Hoài thì một cốc cacao sữa nóng dán bên mặt anh.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-abo-meo-trang-omega-cung-hac-bao-alpha/831493/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.