*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Chentranho
Sau khi lần lượt vượt qua những ngọn đèn đường màu vàng mờ ảo, Hạ Hoài nhìn nam sinh cách mình vài bước.
Sau một đoạn đường dài như vậy, cả hai đều không ai lên tiếng trước.
Nụ hôn này ban đầu vốn chỉ là một sự tình cờ, nhưng cậu còn đưa tay ôm lấy, càng làm sự tình cờ này thêm khó xử.
Ước chừng lần này thật sự giẫm phải đuôi mèo, Hạ Hoài không biết phải làm sao trước tình cảnh im lặng đó.
Chính mình gây ra tai họa, cậu không biết nên kết thúc nó như thế nào, thực sự rất bực bội.
Về đến nhà, cả hai vẫn như cũ không nói lời nào.
Giang Sơ Tinh ngồi vào bàn ăn, uống hai cốc nước lớn.
Hạ Hoài đi qua anh, loẹt xoẹt dép lên lầu, mới vừa đi được một nửa, bỗng nhiên nghe thấy Giang Sơ Tinh mở miệng.
“Cái máy gamepad kia em cầm đi, mang về nhà em, anh thấy đĩa game ở nhà em chơi vui hơn một chút, hôm nào anh có thể cùng Hạ Mạch chơi. “
Hạ Hoài nhìn anh, trong giọng nói có chút hối hận: “Anh tức giận sao?”
Giang Sơ Tinh ngoảnh mặt đi: “Anh không tức giận. Chỉ là…”
Anh nghĩ điều đó có hơi quá, rõ ràng là anh em, thân mật kiểu này khiến anh cảm thấy rất khó xử.
Không quan trọng tiếp xúc thân thể trước nay như thế nào, anh đều cảm thấy đó chỉ là biểu hiện của bệnh ỷ lại, nhưng điều này chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-abo-meo-trang-omega-cung-hac-bao-alpha/831477/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.