*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bác sĩ trường ngẩn người, nếu không phải ruột thịt, thì chính là định mệnh an bài chứ còn gì nữa?
Cô không hiểu tại sao lại phải giải thích thêm thế này để làm gì.
Bất quá cô thấy nam sinh tựa hồ cũng không định nói quá nhiều, bản thân cũng không phải người thích xen vào việc của người khác, liền đưa cho cậu chìa khóa phòng y tế trường.
“Thời gian cũng không còn sớm, cô về trước đây. Khi nào hai em rời đi thì giúp cô khóa cửa rồi để chìa khóa ở phòng bảo vệ nhé.”
Hạ Hoài nhận lấy, nói cảm ơn.
Trước khi Giang Sơ Tinh tỉnh dậy, Hạ Hoài đã đến văn phòng của lão Hứa, xin nghỉ một tối.
Bên ngoài trời tối dần, Hạ Hoài ngồi ở mép giường, nhìn nam sinh trên giường cuộn tròn thành một cục, tựa hồ đang ngủ không yên, nhíu mày tỏ vẻ bất an.
Anh vẫn luôn cau mày, từ nhỏ đã cứ như vậy.
Hạ Hoài duỗi tay giúp anh vuốt phẳng, Giang Sơ Tinh chậm rãi mở mắt ra.
Ánh mắt của cả hai giao nhau trong không trung.
Một lúc sau, Giang Sơ Tinh nhìn đi chỗ khác, từ trên giường ngồi dậy. Bởi vì động tác quá mạnh, khiến cho đầu óc anh choáng váng, suýt chút nữa té ngã.
Hạ Hoài vội vàng đỡ lấy anh: “Cẩn thận.”
Giang Sơ Tinh thấy cậu nắm cổ tay mình, theo bản năng muốn gạt đi, nhưng lại phát hiện trên người mình không có gì khác thường. Dần dần thả lỏng dây thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-abo-meo-trang-omega-cung-hac-bao-alpha/250510/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.