*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẫn còn khoảng bốn ngày nữa trước khi chính thức khải giảng vào học.
Căn hộ chung cư của Giang Sơ Tinh có tầm nhìn rất đẹp, mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy bến cảng.
Mặt trời mọc ở đầu bến cảng, Giang Sơ Tinh đặt một bảng vẽ trước cửa sổ, ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Đêm qua anh có một giấc mơ, sau khi tỉnh dậy, hình ảnh đó cứ quay cuồng trong đầu anh, thôi thúc anh không kìm được xúc động muốn vẽ lại.
Bút chì sột soạt trên giấy vẽ, tô tô xóa xóa, chẳng mấy chốc một hình dáng bức họa đã dần dần hiện ra trên mặt giấy.
Giang Sơ Tinh từ khi biết cầm bút liền bắt đầu vẽ tranh, không thể nói là một sở thích, mà nó giống như một thói quen không thể bỏ từ nhỏ đến giờ của một đứa trẻ chỉ có một mình trên thế giới này.
Bởi một khi vẽ, đứa trẻ ấy sẽ chìm đắm trong thế giới của riêng mình, không thể nghe cũng không thấy mọi âm thanh sự vật xung quanh, chỉ có thể nhìn thấy trước mắt.
Một bức họa càng ngày càng rõ ràng.
Biển, sân khấu, bầu trời, ánh mặt trời, một thiếu niên mặc đồ trắng.
Thiếu niên mặc đồ trắng lấy mặt biển làm sân khấu, một lòng hát vì cả đại dương và bầu trời, những chú chim mòng biển vây quanh thiếu niên vì tiếng hát ấy. Một con cá heo từ dưới biển nhảy lên, mang theo một vệt nước bắn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-abo-meo-trang-omega-cung-hac-bao-alpha/250505/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.