Hạ Mạch đột nhiên nói: “Sắp khai giảng rồi, ông còn mấy bài tập chưa làm thế?”
Hạ Mạch nói xong không nghe được Giang Sơ Tinh trả lời, phát hiện tầm mắt anh đang nhìn về phía sau mình, Hạ Mạch cũng quay đầu nhìn theo.
Phát hiện cách đó không xa, một thiếu niên đang đi về phía họ với một cây guitar trên lưng.
Hình dáng dần dần rõ ràng.
Hạ Mạch lúc này mới phát hiện hóa ra là thằng em trai nhà mình.
Khi Hạ Hoài đi đến trước mặt, Hạ Mạch rất có bộ dáng anh trai hỏi: “Tối rồi mày còn đi đâu thế?”
Hạ Hoài nâng đôi mắt tĩnh lặng như biển sâu kia lên, liếc nhìn hai người bọn họ một cái, hờ hững nói: “Không cần anh quản.”
Khóe miệng Hạ Mạch giật giật: “Mày cho rằng anh đây muốn quản lắm chắc.”
Hạ Hoài tránh sang bên sườn, Hạ Mạch chú ý tới động tác của cậu: “Mày làm gì đấy?”
“Một thân đầy mùi khói.” Dù Hạ Hoài đang hạ giọng nhưng vẫn có thể nghe thấy sự chán ghét của cậu, đoạn nói tiếp:”Là sợ không ai biết anh vừa đi tiệm net à.”
“Có sao?” Hạ Mạch giơ tay ngửi ngửi: “Sao anh không ngửi thấy nhỉ?”
Bởi vì trong nhà bọn họ có hai giáo sư tin tức tố đều là thuần huyết, cho nên người trong nhà đều rất nhạy cảm với mùi vị. Ngoại trừ Hạ Mạch là một Beta.
Hạ Hoài nhắc nhở đến đây, vừa định cõng ghi-ta xẹt qua hai người rời đi.
“Đúng rồi.” Hạ Mạch gọi lại cậu: “Họp phụ huynh của trường sắp tới, tự mày nói với ba ba đi, đừng hy vọng nhờ anh mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-abo-meo-trang-omega-cung-hac-bao-alpha/250503/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.