Y Y cũng không định quay đầu lại nhìn, đôi tay ôm lấy hông nàng tuy thô ráp, nhưng vẫn sạch sẽ ấm áp như trước, nhưng không ai biết trên đó rốt cuộc đã vấy biết bao máu thịt. 
Buổi chiều tại trấn Giang Liễu, Cận đem về một tin, thành Giang Hòe đột nhiên xuất hiện bệnh dịch, xin chỉ thị của Yến Nam Thiên xem có nên thay đổi tuyến đường hay không. Hắn lập tức tính toán quãng đường trên bản đồ rồi thay đổi lịch trình, bỗng có người giữ chặt lấy ống tay áo, Y Y nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo đi xem đi. 
Vì vậy hắn thả cây bút trong tay ra, nói với Cận: “Đường cũ đi.” 
Vào thành Giang Hòe bọn họ mới phát hiện tình huống nghiêm trọng đến mức nào. 
Tình hình bệnh dịch so với quá khứ còn ghê gớm hơn nhiều, những người bị nhiễm bệnh toàn thân thối rữa, người không ra người, quỷ không ra quỷ. Quan binh nơi này sau khi phát hiện bệnh dịch đã ra lệnh thiêu hủy, rất nhiều nơi bây giờ chỉ còn lại chút tro tàn. 
Triều đình đương nhiên cũng điều rất nhiều cao y đến đây, nhưng họ nghiên cứu bao lâu cũng không thể phát hiện ra vấn đề là do đâu. 
Trong thành đặt lệnh chỉ cho phép vào, không cho phép ra, thật ra điều này cũng vô nghĩa thôi, dịch bệnh nghiêm trọng thế này ai còn dám đi vào. 
Ngày đó khi vào thành, Yến Nam Thiên chắc mẩm sẽ gặp rắc rối, cũng may tuy thanh danh Chiết Hoa công tử chẳng ra sao, nhưng Yến Nam Thiên tiếng lành đồn xa, lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-moi-sai/2208883/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.