Yến Nam Thiên đưa Y Y đến chỗ mẫu thân kính trà, đây kể ra cũng là lần đầu tiên từ sau khi họ thành hôn. Trong phủ bắt đầu có người thì thầm ra vào, khả năng nàng sẽ là nữ chủ nhân tương lai của Yến phủ. 
Nhưng Yến lão phu nhân vô cùng kiên quyết, bà lạnh lùng nhìn Y Y quỳ trên mặt đất dâng trà, mặc cho nàng giơ cao bao lâu cũng không thèm đón lấy, bà thích Nhan Hề, còn nữ nhân trước mắt này không thể làm tròn đạo làm vợ, vì trong mắt nàng quá nhiều ích kỉ, quá nhiều chủ kiến, quá nhiều cố chấp. 
Bà bị bệnh đã lâu, nhưng ánh mắt vẫn có thể nhìn thấy rõ tương lai của nàng. 
Y Y quỳ trên mặt đất một canh giờ, sau đó nàng như thể hai tay vô lực làm đổ khay trà. 
“Mẫu thân, người đừng tiếp tục khiến đại tẩu khó xử nữa.” Yến Nam Phi đứng bên cạnh không chịu được mở miệng, Y Y ngoái đầu nhìn về phía hắn, đó là một thiếu niên còn rất ngây thơ, có lẽ Yến Nam Thiên bảo vệ hắn rất tốt. 
“Ngươi cút đi!” Lão phu nhân nằm trên giường bệnh khó nhọc nói, Yến Nam Thiên đứng phía sau cũng bước tới dìu nàng dậy: “Nàng về trước đi.” 
Khi ra ngoài Y Y còn nghe rõ mồn một tiếng tranh luận ở bên trong, nàng âm thầm cười lạnh. 
Buổi tối gió đột nhiên trở mạnh, Y Y choàng áo ngồi trên giường lắng nghe tiếng cành lá bị gió quật gãy, con mèo nhỏ cũng chạy lại, bất an nằm trong lòng nàng. 
Đầu lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-moi-sai/2208875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.