Không…không thể như vậy được. Hắn cưỡng chế bản thân, không cho phép mình tiếp tục đến khoảng sân đó nữa. 
Hắn hoặc ra khỏi phủ, hoặc đến chỗ Nhan Hề cả đêm, cũng không bước đến chỗ Y Y nửa bước. Chẳng qua mỗi đêm ôm lấy thân thể suy yếu của người mình yêu, mỗi tấc trên cơ thể hắn đều lộ vẻ bất an. 
Nhan Hề là một nữ nhân, mà giác quan thứ sáu của nữ nhân lại rất nhạy bén, huống chi nàng lại một người thông minh và cẩn thận. 
Có một đêm, nàng thậm chí còn phát hiện hắn đang tự mình giải quyết vấn đề. Đây là chuyện trước nay chưa từng có. 
Yến Nam Thiên cũng đã tự mình giải thích chuyện cưới người khác với nàng, từ trước đến nay, nàng vốn có đủ lòng tin rằng hắn chỉ yêu mỗi mình mình, mà nay, nàng đã bắt đầu cảm thấy bất an. 
Hắn dường như có chút thay đổi. 
Người ta nói nữ nhân chủ động hiến thân có hai dạng, một là có ý đồ, hai là khi không đủ tự tin mới dùng đến chiêu này để trói chặt lấy người mình yêu. 
Nhan Hề thuộc dạng thứ hai. Sự tồn tại của nữ nhân kia, bắt đầu khiến nàng cảm thấy bị uy hiếp. 
Nàng còn nhớ rõ như in một đêm đó, khi nàng quần áo không chỉnh tề, trong mắt hắn đột nhiên xuất hiện vẻ phức tạp. Hắn chí ít vẫn còn muốn nàng, rất dịu dàng, rất trìu mến, cho dù là ở trên giường, Yến Nam Thiên trong lòng nàng vẫn vậy, vẫn là một người dịu dàng, cư xử điềm đạm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-moi-sai/2208856/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.