Lạc Hằng lục tung cả nhà lên, lăn lộn hơn một tiếng đồng hồ mới tìm thấy một cái quần Vân Xuyên mặc được.
Quần thể thao màu xám rộng thùng thình với ống quần thiết kế co giãn, vừa vặn để lộ mắt cá chân mảnh khảnh trắng nõn của Vân Xuyên.
Lạc Hằng ngồi trên giường dòm cậu thay quần áo, nói: "Cái quần này hình như từ hồi đại học..."
Vân Xuyên soi gương sửa sang lại cổ áo, theo ảnh phản chiếu nhìn Lạc Hằng nói gì sau lưng mình, cậu quay đầu lại, vẻ mặt có chút ai oán.
Tuy đã rất cố gắng mặc theo phong cách thường ngày của mình, nhưng mà...
Trông không ổn tí nào.
Lạc Hằng cười, đi qua giúp cậu chỉnh mũ áo hoodie sau lưng, thấp giọng nói: "Được rồi được rồi, phơi khô quần áo rồi trả em."
*
Vân Xuyên không được tự nhiên về nhà ăn cơm trưa, nhân tiện còn dẫn theo Lạc Hằng— người này nằng nặc đòi phải đi cùng, bảo là tay nghề Tần Tranh rất ổn nên muốn cọ thêm bữa cơm.
Trùng hợp ghê, hôm nay hai vợ chồng thế mà không ra ngoài.
"Về rồi à." Tần Tranh nghe thấy tiếng mở cửa, bước ra khỏi phòng ngủ, "Hôm qua đi chơi chỗ nào đấy?"
[! ] Vân Xuyên sững người.
Cậu hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề này.
"À, đi cắm trại." Lạc Hằng lại bắt đầu trợn mắt nói dối, "Ở công viên XX mới mở năm trước. Lần sau chú dì cũng đi đi, cảnh rất đẹp."
"Cắm trại...?" Tần Tranh không có cách nào lý giải từ ngữ mới này, ông khó hiểu xác nhận một lần, "Cắm trại là dựng lều rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-may-nho-ngoan-ngoan/368212/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.