Sau khi tận hưởng một ngày đi chơi cùng Hắc Mộc Thần, cô đem thân thể mệt mỏi rã rời về tới nhà.
Anh rất kiên trì dẫn cô đi ăn, mua sắm còn cả dẫn cô đến khu vui chơi.
Cô uể oải nằm lên giường. Mắt nhắm mắt mở, hiện tại cô đang rất buồn ngủ.
Li bì một lát cuối cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ sâu.
Cô mơ một giấc mơ kì lạ. Trong mơ, cô thấy cô và Hắc Mộc Thần chia tay, sau đó anh còn gặp tai nạn. Anh còn đầy máu me níu lấy tay cô nhưng cô không thể chạm tới tay anh được. Dần dần cô không thấy hình bóng anh nữa, anh đi xa mãi mãi. Cô vĩnh viễn mất đi anh.
Cô còn gặp cảnh ba cô từ từ thiếp đi, không bao giờ tỉnh lại nữa. Mặc chô cô và mẹ khóc than thấu thận trời xanh.
" Aaa! ".
Cô giật mình hoảng hốt, tỉnh dậy.
Người cô ướt đẫm mồ hôi.
Hóa ra chỉ là mơ, nhưng cô cảm giác giấc mơ này rất chân thật.
Hú hồn một phen, cô vội tìm ngay điện thoại gọi cho anh.
Loay hoay một hồi mới tìm thấy, cô mở máy lên thì thấy tận mười mấy cuộc gọi nhỡ anh gọi cho cô. Vội vội vàng vàng gọi lại cho anh.
Sau một hồi đổ chuông bên kia đã nhấc máy.
Giọng nói hơi lo lắng của anh vang lên.
" Tịch, em sao vậy? ".
" Em..à không sao. Anh có việc gì mà gọi em thế? ". Cô đến bây giờ mới bớt hoảng lại, trả lời anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/3054582/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.