Ngải Tịch nén nước mắt vào trong.
Từ nãy giờ Simle đang quan sát cẩn thận từng biểu hiện của cô, thấy cô im lặng hồi lâu bà lại nói tiếp.
" Nếu như yêu nó, cô nên để tình yêu của mình xứng với nó. Chủ động rời bỏ để nó sang Mỹ. Tôi nghĩ chắc cô cũng không muốn để nó từ bỏ tương lai chỉ vì cô đâu nhỉ? ".
Simle gần như đã nói đúng về suy nghĩ của Ngải Tịch.
" Bác gái, cháu biết bác muốn tốt cho anh ấy. Nhưng mà cháu thừa nhận cháu ích kỉ, tình yêu của cháu đối với anh ấy còn lớn hơn so với bác tưởng tượng. Bây giờ bắt cháu rời khỏi anh ấy, e rằng cháu không làm được. Xin lỗi bác... ". Cô gần như nhỏ giọng đi sau khi nói.
Trên mặt Simle đã nổi lên tia tức giận u ám.
" Cô muốn thấy Mộc Thần sau này ăn không ngồi rồi à? Hay là để một tiểu thư không danh không phận như cô nuôi nó? Cô nên nhớ rằng nhà cô sắp phá sản rồi. Đừng níu kéo nữa. Hay là..cô muốn dựa vào Hắc Thị để cứu lấy Ngải Thị? ".
Ngải Tịch cười lạnh lẽo: " Bác đã đề cao cháu quá rồi, cháu chỉ muốn dựa vào thực lực để cứu lấy Ngải Thị. Hơn nữa, xin bác tôn trọng cháu, tiểu thư không danh không phận như cháu mà được bác sỉ nhục đến vậy thì ít ra cũng có cái giá của tiểu thư không danh không phận chứ? ".
Thật ra cô không hề muốn dùng giọng điệu như vậy để nói với Simle. Trước giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/3054576/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.