Sau khi Tâm Đông ra khỏi phòng làm việc. Ngải Tịch liền lấy điện thoại gọi cho Trần Hoa Minh Nhất.
Tiếng chuông đổ hai hồi đã có người nhận.
Ngải Tịch lên tiếng trước: " Cậu tìm mình có chuyện gì vậy? ".
Trần Hoa Minh Nhất đang cắn cắn ngón tay không biết nên trả lời thế nào. Cô lắp ba lắp bắp: " À ừm..tiểu Tịch à, thật ra..thật ra..mình..mình..". Cô càng nói càng lắp.
Ngải Tịch không biết Trần Hoa Minh Nhất bị gì, vội lo lắng hỏi: " Cậu sao thế? Có chuyện gì à? ".
Trần Hoa Minh Nhất hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nói: " Mình biết..biết yêu rồi! ". Cô vừa nói xong thì vội để điện thoại ra xa tai, cô khẽ giật mình vì lời nói lớn như muốn làm hỏng màng nhĩ của Ngải Tịch.
" Cái gì? Cậu biết yêu rồi? Mình có nghe lầm không vậy? ". Ngải Tịch vừa vui mừng mà còn vừa kích động hỏi cô.
" Cậu muốn làm mình hỏng tai à? La lớn vậy làm gì chứ? Chuyện dài lắm, cậu đang ở đâu, mình đi tìm cậu rồi sẽ kể hết toàn bộ cho cậu nghe! ".
Ngải Tịch ù ờ gật đầu: " Mình đang ở Thần Tịch! Do sáng nay có chút chuyện nên đến trưa mới đi làm. Cậu tới đi! ".
" Ok ".
Tiếng điện thoại tắt dần.
...
Sân bay Bắc Kinh.
Mạn Kì Sa bước ra máy bay sau khi đi chuyến hành trình dài từ Mỹ về Bắc Kinh.
Cô ta đeo kính râm che khuyết cả đôi mắt.
Một tay xách hành lí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/2785119/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.