" Rắc "
Một tiếng Dương Thần đưa chân dậm nát cái kính , rồi nhìn lấy Tashigi đang ngồi dưới đất mà hai tay không ngừng mò lấy xung quanh .
" Cô đang tìm cái kính của mình à "
Dương Thần đi lại đở lấy thân thể mềm mãi của Tashigi hỏi .
" Ah đúng vậy nha , ngươi có nhìn thấy không "
Tashigi thấy có người đở mình cũng đứng lên hỏi .
" Ừ cái này thật là tiết nha , nảy ta thấy có người đạp nát rồi , như vậy đi ta giúp ngươi dẫn ngươi về nhà thế nào "
Dương Thần một bộ người thân thiện mà giúp đở nói .
" Ah vậy thật cảm ơn ngươi rồi "
Tashigi nghe kính bị hỏng thì có chút thất vọng , lại nghe được người tốt này đưa mình về mà vui vẽ cảm tạ .
" Tốt nha chúng ta đi thôi "
Dương Thần nhếch lên khóe miệng một tay nắm lấy Tashigi bàn tay nhỏ mà đi vòng vòng , để tiếp tục kiếm mục tiêu .
" Ah Thần đi lâu như vậy chưa tới à "
Tashigi cảm thấy kỳ quái nhớ lúc trước mình đi chừng mười phút là tới , làm sao tên này dẫn mình đi nữa giờ rồi mà chưa tới .
" Cái này là ta chưa quen đường , một tý nữa là tới "
Dương Thần mới không thèm dẫn nàng về hải quân đâu , chủ yếu đi dạo một chút kiếm lấy mục tiêu mà thôi , rồi dẫn nàng về tàu của mình nha .
" Ồ vậy cảm ơn ngươi "
Tashigi nghe vậy lần nữa cảm ơn , thấy mình vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-ma/1082236/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.